Sonntag, 7. Mai 2017

Song Thất Lục Bát Chùm 13



Chung Một Bài Ca
tặng nữ văn sĩ Tiền Anh Thơ

Mô hay mộ trong Nam ngoài Bắc
Bạn thơ ơi! Vướng mắc làm gì
Đố ai đếm được sao trời
Đố ai đo được sông dài Việt Nam?


Bao nhiêu thế kỷ than phiền trách
Thác ghềnh nào khó tránh nước ta
Việt văn phiá bắc Hồng Hà
Nghìn năm nho học dễ mà đổi thay

Đi mô tê còn răng với rứa
Trải tấm lòng công chuá Huyền Trân
Miền trung khúc ruột nhà Trần
Núi sông liền dải Bắc- Nam một nhà

Chim Nam- Bắc bài ca sông núi
Thì vẫn là tiếng nói Việt Nam
Hò ơ sông nước thu bồn
Theo giòng quan họ lạc miền Bắc Giang

Giọng miền Bắc đôi dòng sơ xuất
Để kiếp sau tớ tính vào Nam
Chắc rằng bạn sẽ chẳng than
Chữ mô chữ mộ tớ nhầm tiếc thay

Tớ mộ Phật bạn hay mô Phật
Chữ vô thường tạo vật đổi thay
Muôn loài sinh diệt khôn cùng
Văn Lang Bách Việt cùng làng Á đông

Cơn gió thôỉ lấn đường Nam tiến
Từ Mán Mèo kéo đến Cao Nguyên
Ba mươi dân tộc triền miên
Ba mươi tiếng hát tự nhiên nước nhà

Con chim Bắc liú lo tiếng hót
Lạc vào rừng Đà Lạt nỉ non
Ngân sao đúng giọng Miền Nam
Bài ca thuở trước hát vang trong vườn

Gió reo vui măng non mới nhú
Đổi thay rồi lá uá màu xưa
Đất lành chim đậu hát ca
Đi tìm nơi chốn truyền thưà Việt văn

Cô giáo Việt vẫn còn nuối tiếc
Của một thời xuân sắc ngày xưa
Khi cô vẫn chửa về già
Cô ơi hát tiếp bài ca nửa chừng....

Ôi cuộc đời muôn trùng duyên số
Gió thuận buồn chớ bỏ lỡ qua
Lợi mình lợi cả người ta
Việt văn chữ nghiã nước nhà chờ mong

Hãy tha thiết vun trồng cao vọng
Càng leo cao ngã xuống càng đau
Thà rằng hiếu tử làm đầu
Cho mình chỗ dựa về sau về già

Con chim non sớm chiều thánh thót
Là niềm vui máu thịt của mình
Bài ca tiếng Việt qua nhanh
Giật mình sực tỉnh là mình chiêm bao.

Ngôn ngữ nở rộ thăng hoa
May ra bạn tớ cùng ca một bài!

muà thu 2007 Lu Hà




Món Nợ Ân Tình

Trải gió bụi bao phen ân oán
Sóng ba đào tủi hận nguồn cơn
Chúng sinh muôn cõi dương trần
Cánh bèo tan hợp ái ân chan hoà

Dẫu chẳng thuận kiếp xưa tiền định
Cưõng làm chi số mệnh an bài
Người ơi gặp gỡ làm chi
Cho thêm sầu oán cho đời thêm cay

Say mê ai đặt bày quăng lưới
Ao hồ sâu bắt cái thủy chung
Trái duyên buộc chỉ tơ hồng
Cho đời vương lụy mang lòng sinh nghi

Dồn thế bí đường đi nước bước
Theo dấu chân đám rước qua sông
Thuyền qua bến vắng đò suông
Ngậm ngùi đôi ngả sầu vương canh tàn

Đời trai trẻ tủi hờn cố quốc
Chót sinh ra chẳng được như lòng
Nuôi con luống những cầu mong
Công thành danh toại xứng dòng nho gia

Bao mộng ước thành ra mưa gió
Bút nghiên thành bỏ xó ai hay
Bon chen là giống tôi đòi
Không thần không thế thành người bỏ đi

Phải cam chiụ một đời hèn kém
Trí nam nhi chiụ ngậm bồ hòn
Trông ra bốn bể sầu than
Kiếp này giun dế tro tàn lá bay

Gạt nước mắt cho hay phương sách
Phải xuất dương cứu cánh cho đời
Tự mình giải phóng mình thôi
Vì cây dây cuốn một thời đau thương...!
2008 Lu Hà




Nhất Niệm Thành Tâm

Lời cuả bác Hoài Châu chí lý
Có gì đâu đáng phải phiền lòng
Cuộc đời vốn dĩ vô thường
Nhân tình thế thái khó lường xưa nay

Nơi dương thế tình người khó hiểu
Cõi âm cung điạ phủ phơi bày
Trắng đen lòng dạ thẳng ngay
Ngàn thu vạn kiếp thiên thời dõi soi

Chuyện sinh tử luân hồi trôi nổi
Bao kiếp đời bi lụy triền miên
Tình thù ân oán trần duyên
Căn nguyên bể khổ sóng thuyền lao đao

Sông có khúc lòng người có lúc
Cây mỗi nhà mỗi cảnh hàn vi
Chẳng may gặp bước lưu ly
Dù bao khổ nạn bước đi vững vàng

Hãy tiến bước con đường thiên lý
Gạt lệ sầu tìm lối sinh thời
Khổ đau bởi tại lòng người
An nhiên tự tại muôn loài hiếu sinh

Hãy hỉ sả tâm tình vinh nhục
Giữ nụ cười lục dục thờ ơ
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Ngoảnh đi ngoảnh lại bóng tà hoàng hôn

Biết thả lòng tâm hồn nhân ái
Với nhân quần thế giới cầu sinh
Dựng xây đạo hạnh tâm thành
Giữ gìn sức khoẻ mộng lành an vui!

18.11.2009 Lu Hà




Bể Lặng Sóng Yên

Bỗng vắng tiếng om sòm la lối
Chuyện dưa hành mắm muối tiêu tan
Sài Môn mở hội thi nhân
Thanh mai trúc mã văn đàn nổi lên

Thế mới biết đồng tâm nhất trí
Là nỗi niềm văn sĩ xưa nay
Cũng do bởi tại lòng người
Xoá bao tạp niệm bụi đời trần căn

Dù sảo thuật nổi lên lấn át
Giưã biển trời cột chặt cuồng say
Củ hành củ tỏi chơi vơi
Bồng bềnh trôi nổi tâm người bình an

Thơ lai láng lên men tình tự
Quán Sài Môn bày tỏ nỗi niềm
Tha hương đã mấy chục niên
Vẫn nguồn máu đỏ nối liền giang sơn

Tôi mừng lắm sông trăng biển lặng
Áng mây hồng lãng đãng chiều thu
Hồn thơ ngây ngất thăng hoa
Sài Môn chủ quán Huệ Thu mỉm cười!

22.11.2009 Lu Hà



Tám Mươi Năm Lạc Đường
tặng Thày Thích Không Tánh

Những tấm ảnh than sầu thế kỷ
Lệ lưng tròng nhoi nhói tim đau
Mẹ ơi! Buồn thảm ngàn thu
Lá vàng rơi rụng bơ vơ mảnh đời...!

Tóc đã bạc còn gì tàn phế
Giang sơn này hỏi lại cuả ai ?
Mà sao con đã trắng tay
Mác Lê gió chướng diệt nòi hại dân...

Thiên đường ảo hoang tàn thảm họa
Cảnh thê lương đầy đoạ thân tù
Khói hương chính thể cộng hoà
Miền Nam máu chảy bốn muà âm u

Ai là kẻ tôn thờ chủ nghiã
Chẳng có gì ngơ ngáo nhìn nhau
Từng đoàn cán ngố mịt mù
Dép râu nón cối như bò phổng phao

Đầu đất sét đỉnh cao chói lọi
Ngọn gió luà tê dại Đông Âu
Thành trì cộng sản Nga Sô
Tro tàn một nắm lờ mờ sông thương

Lũ con cháu giưã dòng thời đại
Khói nhang thưà sụp lạy ma Hồ
Ngưạ què lần lối cỏ xưa
Bắc triều thần phục hồn Mao lại về...

Vì quyền lợi nguyện thề trăng trối
Tám mươi năm bại hoại thuần phong
Giơ tay dưới ngọn cờ hồng
Nát thân chẳng quản máu sông hận thù

Cứ quanh quẩn gà cồ điên dại
Biển tài nguyên một mối vào tay
Công an đảng trị xưa nay
Bán rừng nhượng biển độc tài mị dân

Chút quà mọn cưả thiền quyên góp
Cũng giật đi đánh đập nhà sư
Một bầy gian ác ma cô
Nghe theo lệnh đảng mà ra nỗi này.

Bắc bộ phủ đười ươi xảo trá
Ngấm ngầm nuôi bầy lũ ruồi xanh
Phong trào dân chủ hư danh
Gom tiền thiên hạ cung đình máu tươi

Máu đồng loại ngậm ngùi chảy mãi
Tiệc rượu nồng bầy sói Bắc Kinh
Hoàng- Trường oán hận trời xanh
Cao nguyên quằn quại hôi tanh mùi đồng

Sống nhày nhuạ bất lưng tàn ác
Lũ lưu manh hiểm độc ăn chơi
Ba miền nhung nhúc bọ giòi
Trung ương tỉnh ủy tôi đòi chó săn

Cứ gào mãi dối gian hoà giải
Chẳng ngượng mồm liêm sỉ tráo trâng
Khi Tô Phật Giáo bi thương
Lòng dân oán hận bốn phương căm hờn

Cả thế giới truyền tin thông báo
Bầy Việt gian sa đoạ xảo ngôn
Cu Ba Trung Cộng Bắc Hàn
Việt nam theo đóm ăn tàn mà thôi

Mộng bành trướng sục sôi đại Hán
Mượn Mác lê chiếm hấn giang sơn
Việt Nam cộng sản tay chân
Manh tâm bán nước buôn dân đảng quyền.

2.5.2010 Lu Hà



Vì Ai Xẻ Nghé lạc Đàn
chuyển dịch thơ Trần trung Đạo: Em Bé Việt Nam Và Viên Sỏi

Hỡi em bé bên bờ biển vắng
Buổi hoàng hôn lằng lặng thương đau
Đếm từng viên sỏi ngàn thu
Như đang gom lại nỗi sầu trăm năm

Trong trí tưởng muôn vàn xa nhớ
Cùng chị em cha mẹ miền Nam
Chia từng viên kẹo âm thầm
Là từ sỏi đá tình thâm nghẹn ngào

Palawan miền xa xứ lạ
Mới lên năm bé nhỏ mồ côi
Mẹ cha em ở đâu rồi?
Lẻ loi ngồi đó sương rơi chiều tàn?

Em kể chuyện lệ tràn máu rỏ
Từ Việt nam đau khổ xa xôi
Con thuyền tị nạn biển khơi
Dập vùi sóng vỗ mẹ trôi mất rồi!

Cả em bé gió trôi nước cuốn
Chị cuả em hải tặc bắt đi
Cha thì mất hút tăm hơi
Rì rào sóng biển hồn ơi! Chốn nào?

Em tỉnh dậy bơ phờ mệt mỏi
Trên ghe thuyền chấp chới chơi vơi
Xót xa còn lại dăm người
Sáu tuần trôi dạt biển trời bao la

Em tả lại từ đâu chẳng biết
Mẹ cha em thảm thiết trên tàu
Em trai một tuổi vật vờ
Chị thì bị hiếp trên bờ đảo hoang

Em sống xót tha hương xứ lạ
Chiều sương rơi bạc bẽo người ơi!
Rưng rưng ngấn lệ buồn rơi
Đếm từng viên sỏi ngồi chơi một mình

Em ngồi đó thân hình tiều tụy
Suốt tuần nay chẳng nói chẳng cười
Người qua kẻ lại ngậm ngùi
Đồng quà tấm bánh cho đời thê lương

Mai khôn lớn quê hương còn nhớ
Miền Nam ơi! Đồng cỏ con trâu
Cầu ao bến nước hàng dưà
Vì sao nông nỗi chia lìa nát tan

Chúng là kẻ vô luân tàn bạo
Chiếm miền Nam đày đoạ lương dân
Thiên đường xã hội dã man
Nga Sô Trung Cộng như đàn sói hoang

Ai là kẻ bán rừng nhượng biển
Sống xa hoa biển lận tôi đòi
Bá quyền tiêu diệt giống nòi
Vạn ngàn em nhỏ mảnh đời lầm than...!

2.5.2010 Lu Hà




Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen