Cô Đừng Dấu Tôi
Chơi trò bịt mắt bắt dê
Cô không chịu nói nhưng tôi biết rồi
Xinh tươi yểu điệu một thời
Cô là phiên bản cuả người ngày xưa
Mắt huyền lóng lánh như sao
Cô là tiên nữ hay là Hằng Nga
Tại sao lại gọi Lu Lu?
Cái tên mẹ đặt hay là cuả cha?
Thuyền tình lướt sóng la đà
Mênh mông bể khổ sông sâu thảm sầu
Than ôi! tiền định kiếp nào?
Vầng trăng xẻ nưả má đào mờ phai
Đêm dài nhỏ lệ mưa rơi!
Sương sa lã chã trần ai nhạt nhoà
Xót xa cho giọt máu đào
Ở nơi sứ lạ đang muà tuyết bay
Chiều chiều tưạ cưả ngóng mây
Năm nay Tân Mão ngậm ngùi nhớ ai
Xin cô hãy nói một lời
Kiêu sa duyên dáng mỉm cười vì sao?
Nếu cô chẳng chịu nói ra
Vấn vương tư lự bạc màu tóc tôi...!
7.2.2011 Lu Hà
Cung Đàn Dang Dở
tặng thi sĩ Thanh
Hoàng
Thương Anh tôi biết nói sao
Hỡi người thi sĩ cộng hoà Miền Nam
Nỗi đau thể xác âm thầm
Nỗi buồn trí não lương tâm ngậm ngùi
Sinh ra chỉ biết yêu đời
Môi Em- Mái Tóc một thời nỉ non
Nguyệt San năm ấy Sài Gòn
Thời Nay đăng báo tiếng đàn năm xưa
Hồn thơ biển gọi dạt dào
Trái tim chiến sĩ nghẹn ngào mưa thu
Bỗng đâu giặc giã can qua
Bắc phương nổ súng ào ào tiến quân
Miền Nam thảm hoạ điêu tàn
Sài Gòn thất thủ cung đàn đứt dây
Giam cầm bắt bớ tù đày
Bể đầu gối phải dập vùi tấm thân
Nắng mưa rầu giãi trăng ngàn
Hận thù ngùn ngụt oán hờn loà mây
Đau thương di chứng còn đây
Tám năm một vết sẹo dài chảy xuôi
Hai lần bệnh viện Hoa Kỳ
Mổ đi mổ lại thương người lục niên
Bạn thơ có Võ Đình Tiên
Động viên an ủi nỗi niềm dở dang
Vui lên mà sống Thanh Hoàng
Nưả đời còn lại tha hương xứ người
Vần xoay thời tiết u hoài
Vầng trăng xẻ nưả nổi trôi bồng bềnh
Bạn bè chiến hữu xung quanh
Lắng nghe tiếng hót vàng anh vọng về....
Dặm đường muôn nẻo sơn khê
Quê hương yêu dấu não nề khổ đau
Ai gây ra cảnh xa nhà
Bao nhiêu oan trái ngàn thu thảm sầu
Nỗi đau nhức nhối trong đầu
Vết thương còn đó máu đào từng rơi!
Bài thơ thăm hỏi xa xôi
Vựợt không gian ảo lòng người viễn phương!
20.4.2010 Lu Hà
Cuộc Đời Vô Nghiã
Đời như cơn gió thoảng qua
Sương tan đầu ngõ cánh hoa cuối muà
Bóng qua cưả sổ ác tà
Đè lên gối mộng ta bà mà thôi
Tranh nhau phú qúy làm gì
Ngược xuôi trăm nẻo kiếp đời phù du
Nực cười hai chữ tự do
Mua quan bán tước bày trò háo danh
Ngán cho lão tặc Chí Minh
Bôn ba hải ngoại quên mình hại dân
Nam mô đạo đức vô thần
Đấu tranh giai cấp vạn lần hờn căm
Một bồ vô sản dao găm
Nồi da xáo thịt xé tâm đồng bào
Bắc Nam một dải thương sầu
Non sông gấm vóc nhạt nhoà tàn canh
Trải bao thập kỷ xúc sinh
Vành tang chế độ đầu xanh khói mờ
Chết đi sống lai không mồ
Một đời là mấy muà thu lá vàng
Trình ình thân xác thối trương
Tự hào dân Việt con rồng thánh nhân
U mê thờ cúng linh thần
Tốn bao tiền cuả lòng dân héo dần
Sống thì hung ác bạo tàn
Chết đi chưa hết nợ nần oan khiên
Một đời thưà thãi ai khen
Ngu dân trị nước triền miên hận thù...?
12.6.2009 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen