Tôi Sợ Rác Rưởi
Chuyển thơ Phùng Quán: Xưng Tụng Cái Chổi
Tôi ghê tởm mọi loài rác rưởi
Chúng sinh sôi tanh tưởi trần gian
Bon chen cặn bã vô luân
Gây bao độc hại thế nhân hãi hùng
Mang tính khí hiền lương cao vọng
Từ những ngày trong bụng mẫu thân
Nâng niu quý trọng nhân quần
Lớn lên ngán cảnh lăng loàn lầm than
Sống trong sạch bần hàn đức hạnh
Mẹ thân yêu thanh bạch lòng son
Ba mươi năm đã xa con
Bên tai văng vẳng nỉ non ngậm ngùi
Thương con mẹ để lời trăng trối
Như thân cò lặn lội xa xưa
Sớm chiều trong cõi ta bà
Ngày mưa tháng náng bốn muà con ơi!
Hãy chôn mẹ ở nơi trong sạch
Vầng trăng thanh tùng bách vi vu
Dù cho chót núi mây xa
Quanh năm cây cỏ chim ca hót chào
Tôi thường được người ta mừng đón
Nhiều điạ phương mời đến đọc thơ
Tiền còm bồi dưỡng thi ca
Là tôi ra chợ tìm mua nỗi lòng...
Bao cô gái lấy chồng vương vấn
Chọn áo quần son phấn hương hoa
Ba mươi năm đã đi qua
Riêng tôi mua chổi tặng quà người thân
Khác tỷ phú tham lam tích trữ
Nhiều bạc tiền giàu có phong lưu
Còn tôi mua cái quét nhà
Kinh hoàng khắp chốn gần xa xem thường
Lũ chúng nó lăng xăng đặc sản
Tìm đồ ăn khắp chốn xa hoa
Riêng tôi lạc lõng bơ vơ
Miền Tây Châu Thổ chổi cau cọng dưà
Tìm chổi chít Quảng Đà, Quảng Ngãi
Còn chổi rành Quảng Trị Thưà Thiên
Quảng Bình chổi xể thiên nhiên
Tuyên Quang chổi cọ khắp miền gần xa
Miền Kinh Bắc hiền hoà tha thiết
Vùng Thái Bình chiu chắt chổi rơm
Cao Bằng Yên Bái tình thâm
Chổi giang, mây trúc, thì thầm non xanh
Tôi nguyện ước tái sinh làm chổi
Không cùn mòn quyét dọn từng niên
Nước nhà tìm sáng lập viên
Nhà thơ Phùng Quán vững bền mọi nơi
Phó giám đốc chuyên về bán chổi
Sạch môi trường độc hại giúp dân
Gia đình bạn hữu xa gần
Trung thành sự nhiệp dã tàn hồn thơ
Đồng truy tặng hạng ba cao quý
Tấm huy chương sáng chói vinh quang
Chết vì trong sạch ai thương
Ngàn thu vằng vặc trăng suộng não nùng!
14.4.2010 Lu Hà
Tiếng Đàn Ngàn Thu
chuyển thể thơ HT Thích Quảng Độ:Trời đã Sáng
Vào một buổi chiều mưa ảm đạm
Trời nhà tù buồn thảm mây qua
Như làn gió thổi tháng tư
Ba mươi ngày ấy sương mù lệ rơi !
Còn thổn thức tim tôi buốt nhói
Năm bảy lăm tê tái qua rồi
Tần ngần ngắm giọt mưa rơi
Mái nhà đổ xuống như người khóc than
Trôi lênh láng muôn dân vô tội
Trận cuồng phong đường lối bắc phương
Miền nam thảm hoạ bi thương
Từng cơn gió rít hãi hùng chủ trương
Tường ẩm mốc mênh mông bóng tối
Một mình tôi nhoi nhói than ôi !
Đăm chiêu nhìn phiá chân trời
Tìm trong tưởng tượng hoa tươi sang màu
Xà lim lạnh mịt mờ u tối
Giưã màn đêm tiếng gọi Miền Nam
Nỗi đau tức tưởi âm thầm
Ngoài kia chắc hẳn lương tâm nghẹn ngào...
Nhà tù lớn phèng la chế độ
Hỏi tìm đâu để có tự do
Một bầy dã thú ma cô
Quê hương dày xéo bốn muà khổ đau
Hoàng hôn xuống ta bà ảo não
Bóng đêm trùm mưa đã ngừng rơi
Sau hồi kẻng hiệu chơi vơi
Toàn khu im ắng như ngoài mộ hoang
Miền cát trắng lang thang trí tưởng
Hồn mênh mông lãng đãng mây sa
Lập loè đom đóm la cà
Không gian thấm lạnh nhà mồ lẻ loi
Tôi thoáng thấy ma chơi ẩn hiện
Áo màu xanh tàng ẩn nhe răng
Dép râu mũ cối oằn lưng
Ba lô súng đạn hãi hùng hành quân
Cơn gió thổi chập chờn song cưả
Đêm đã khuya giấc ngủ bơ phờ
Thời gian lạnh lẽo trôi qua
Hồn tôi lạc lối bên bờ trầm luân
Bỗng đâu đấy véo von tiếng hót
Qua một đêm định luật vô thường
Ô kià thánh thót hừng đông
Con chim réo gọi thái dương lại về
Trời hửng sáng lòng tôi thổn thức
Đám mây đen từng bước rã tan
Bầu trời con én mừng xuân
Miền Nam trở lại tiếng đàn ngàn thu...!
17.4.2010 Lu Hà
Đoạn Trường Trần Ai
chuyển thể thơ Thanh Hoàng: Niềm Yêu Đã Mất
Ngõ hun hút chạnh lòng hiu quạnh
Nẻo tương tư giá lạnh heo may
Ven đường nhỏ giọt sương rơi
Lòng tôi tan nát chuỗi ngày phôi phai
Ôi thương nhớ một thời dĩ vãng
Hạt mưa bay lầy lội năm xưa
Em tôi bẽn lẽn nhạt nhoà
Suối nguồn nước lớn làm sao bây giờ?
Đừng lo ngại em yêu trìu mến
Cõng trên lưng qua bến bình an
Làn da mái tóc chưá chan
Tiếng lòng rung động bần thần ngẩn ngơ
Bao chờ đợi năm qua tháng đến
Nét tâm hồn nơi chốn lớn khôn
Tuổi vàng mười sáu trăng non
Dịu dàng xinh xắn nhất thôn xóm làng
Xuân êm ái thẹn thùng đằm thắm
Ngước mắt nhìn chúm chím làn môi
Đôi chim bé nhỏ anh ơi!
Trên cành nhảy nhót bồi hồi yêu thương
Quê hương bỗng nhiễu nhương tao loạn
Anh lên đường chiến trận xông pha
Tòng quân trấn giữ ải xa
Mong tin nhận được thư nhà hậu phương...
Cơn gió chướng chiều sương ảm đạm
Cánh nhạn bay thê thảm làm sao
Ngỡ ngàng ảo mộng hoang vu
Cái tin em chết giưã muà đương hoa
Anh xin phép nhạt nhoà ngấn lệ
Vượt rừng xanh dặm nẻo sơn khê
Ba lô nặng nhọc não nề
Bôn ta tìm mộ bốn bề tiêu sơ
Hoang mộ lạnh huyệt sâu an nghỉ
Khói hương trầm tê tái em ơi !
Gịọt châu lã chã tuôn rơi
Bông hoa hồng trắng rã rời thương đau
Hoa cúc nở muà thu tủi bạc
Để thuyền anh lỡ bước qua sông
Duyên tình trắc trở bi thương
Đôi ta hai ngả đoạn trường trần ai!
20.4.2010 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen