Giờ Này Em Ở Đâu
cảm xúc từ tấm ảnh của Vũ Lan Phương
Good morning thế gian
Tâm hồn ai rạo rực
Trái tim còn dư sức
Thoang thoảng ngọc xuân lan
( thisiluha.blogspot.com ) Tôi Lu Hà, trong các sáng tác của tôi chỉ có một bút danh duy nhất bất di bất dịch là Lu Hà. Khi viết tay, đánh máy hoặc in ấn đều rõ ràng Lu truớc Hà sau. Thiết tưởng cũng chẳng cần biết tên họ thật của tôi trong giấy khai sinh làm gì? Chỉ vài bức ảnh của tôi đăng rải rác trên mạng Internet cũng đủ cho mọi người biết rõ Lu Hà là ai? Thơ văn của tôi phần lớn đều ghi rõ ràng ngày tháng năm sáng tác.
Giờ Này Em Ở Đâu
cảm xúc từ tấm ảnh của Vũ Lan Phương
Good morning thế gian
Tâm hồn ai rạo rực
Trái tim còn dư sức
Thoang thoảng ngọc xuân lan
Chén Rượu Đêm Giao Thừa
viết tặng Người Thương Phố Thị
Còn nhớ không em năm tám mốt
Mà nay tóc đã trắng như râu
Thời gian ngăn cách lòng chung thủy
Khổ ải bao năm tháng dãi dầu
Bao Giờ Trở Lại
viết tặng Huế Ngọc
Cô nàng Huế Ngọc kia ơi!
Xuân về cánh én đôi lời hỏi thăm
Xinh tươi như ánh trăng rằm
Lòng tôi đám đuối bao năm xa vời
Lu Hà Cảm Tạ Tô Cẩm Hoa *
cảm xúc từ tấm ảnh
Mừng sao lại thấy Cẩm Hoa
Khói sương huyền ảo trăng ngà gần xa
Hồn nhiên tay gảy ghi ta
Tóc mây óng ả Hằng Nga xứ nào
Cảm Tạ Tấm Lòng Hoàng Hoa *
Ô kìa cánh hạc sương đêm
Mảnh mai bồ liễu lưỡi liềm trăng lên
Nghẹn ngào lá thắm cành duyên
Thiên thần cảm động hồn nhiên vẳng đời
Biển Lòng Trỗi Dậy
thơ đối khẩu với Nữ Hoàng Mê Cung: Thân Gửi Bạn Bè FB
Nữ hoàng tuyệt diệu của tôi ơi!
Chúm chím môi xinh nở nụ cười
Ánh mắt long lanh hoài tưởng nhớ
Đêm về thao thức mộng xa chơi...!
Chìm Vũng Cô Liêu
Than thở cùng Hiền Châu: Trơ Nguội Lòng Anh…
Nửa đêm heo hút vắng tanh
Lò than ẩm ướt sao đành bỏ qua…?
Mưa ngâu rền rĩ gió mùa
Xót xa cánh bướm sim mua chín dừ…
Giọt Lệ Chia Ly
thơ đối đáp với Quỳnh Mai: Giọt Nước Mắt Cuối
Em đã khóc bên anh lần cuối
Tiếng thu buồn vời vợi xa xôi
Phù dung dăm đóa nổi trôi
Bụi nào phủ lấp cho nguôi tấc lòng…
Trời Sinh Hai Ả Hiền Châu
cảm xúc về Hiền Châu và Trần Hiền Châu
Trời sinh hai ả Hiền Châu
Làn môi mềm mại trái dâu ngọt ngào
Mắt huyền lấp lánh trăng sao
Hôn bờ cát trắng dạt dào biển ơi!
Hương Say Tình Nồng
tâm tình với Hiền Châu: Trộm Hứng Trăng
Động hồ thu mọng cái trăng
Liễu xanh mướt mát chị Hằng ngẩn ngơ
Tôm cua đùa rỡn ven bờ
Ngất ngây làn sóng lờ mờ hơi sương
Cánh Buồm Dần Xa
Cảm đối thơ lục bát của Giang Hoa: Lạc Bước…
Thu vội vã phong trần lạc bước
Bến giao đài mộng ước tiên sa
Hai tay ôm mảnh trăng ngà
Dập dìu sóng nước Hằng Nga mỉm cười…
Trường Ca Học Để Làm Gì?
Cảm hứng từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hòang Đức
phần 99
Hỡi tất cả thần dân vương quốc
Thủy cung thành thảm khốc tang thương
Muôn lòai thủy sản thê lương
Đói ăn thất học quê hương thảm sầu
Tưởng Đùa Hóa Thật
Cảm hứng từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hòang Đức
phần 88
Xui trẻ nít chơi trò giai cấp
Thành hai quân phầm phập cờ lau
Tưởng đùa chúng lại giết nhau
Sói gìa đi trước theo sau bầy cừu
Lòng Người Con Gái
Cảm hứng thơ Tạm Biệt Tình Đầu: Tình Em Và Nỗi Nhớ
Tôi đã hiểu lòng người con gái
Suốt năm canh tê tái u hòai
Ngược xuôi trong cõi trần ai
Nghẹn nghào giọt lệ đôi vai gánh tình…
Bơ Vơ Dáng Người
Cảm hứng thơ Hiền Châu: Bóng Chim Quay Đầu Núi
Chồn cáo khóc quay đầu về núi
Gió bắc phương buồn tủi nhớ thương
Ngựa hồ hí tiếng quê hương
Cành nam làm tổ chim vương vấn sầu…
Chúa
Hãy Tha Lỗi Cho Con *
Chúa
ơi! Con nặng chữ tình
Nỗi
lòng nhân thế hành tinh nhiệm mầu
Trần
gian mưa nắng dãi dầu
Ngược xuôi gồng gánh nương dâu bến đò
Hành Tinh Nhân Loài
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Trái tim em mới hai mươi *
Tình yêu nóng bỏng đầu đời nghe anh
Có nghe tiếng hót trên cành
Ban mai hồi hộp yến oanh nghẹn ngào
Cậu Ơi!
viết tặng Ngọc Vũ*
Cậu dìu dắt cháu làm thơ
Bước chân chập chững nào ngờ hôm nay
Hồn mơ trăng gió heo may
Cung đàn muôn điệu đắm say tình người
Biển Trời Mây Gió Em Ơi!
tặng Lâm Thúy Anh
Sao em gọi mãi Hà Lu
Trời sao còn đó vi vu trăng ngà
Tên anh thường gọi Lu Hà
Nỉ non chan chứa canh gà Thọ Xương
Vương Buồn Sầu Đưa
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Hoài hương thánh thót ngân vang
Câu hò thổn thức võ vàng chiều thu
Vẳng như tiếng mẹ hát ru
Ngày xa xưa đó vi vu gió Lào
Aí Tình
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 188
Folly kẻ điên rồ
Đã đánh thần Cupid
Chẳng may bị mù tịt
Ánh sáng chạy đi đâu?
Sư Tử Cái
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 176
Có con sư tử cái
Mất một đứa con trai
Cuộc đời thật bi ai
Người thợ săn táo bạo
Tâng Bốc Qúa Đáng
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 166
Có một con rùa già
Tháng ngày dài buồn bã
Ru rú trong hang đá
Bên bờ hồ lẻ loi
Miệng Đàn Bà
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 156
Trong sách sáng thế kỷ
Chúa làm ra loài người
Cái miệng để nói cười
Đàn bà bằng đất nhão
Tưởng Khôn Hóa Dại
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 145
Một chú chuột kiêu căng
Sự đời chưa nếm trải
Chẳng chịu nghe phải trái
Nên bè bạn bỏ đi
Bất Hạnh
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 133
Tốt nết và thói xấu
Vẫn thường ghét bỏ nhau
Chẳng lâu bền trước sau
Phân ly rồi tách biệt
Ai Mới Là Chủ
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 121
Một tá điền cưỡi lừa
Cả hai cùng chạy trốn
Cảnh lao nô nguy khốn
Lại gặp bãi cỏ xanh
Kẻ Đội Lốt
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 113
Tiến sĩ lừa đội lốt
Da sư sử trên mình
Muôn loài đều thất kinh
Vội rủ nhau chạy trốn
Dựa Vào Bản Thân
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 99
Chim sơn ca xây tổ
Khi hạt lúa còn xanh
Nhảy nhót ở trên cành
Vợ chồng cùng ân ái
Cái Giá Phải Trả
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 62
Có một chàng lái lừa
Thênh thang cùng hai chú
Bọt biển càng thích thú
Muối khinh thường đầy lưng
Xin Hỏi Anh
Có bao giờ anh lo
Một nỗi buồn vu vơ
Rồi đây ta phải chết
Chết ở đâu bây giờ?
Anh Là Tô Đông Pha
viết tặng văn thi sĩ Chính Nguyên
Có phải anh là Tô Đông Pha?
Đầu thai nhân thế khóc thương nhà
Liêu trai chí dị tâm linh Việt
Thổn thức năm canh giọt lệ sa
Lưỡng Lự Sầu Vương
tặng Hiền Châu xuân Mậu Tuất
Nghe tức tưởi vần thơ thay lời nói
Trái tim hồng lã chã giọt mưa xuân
Chốn phong ba mang món nợ dương trần
Thương cánh hạc bâng khuâng miền xứ lạ
Ân Hận Làm Chi
phối cảm với bài hát của Châu Kỳ: Đừng Nói Xa Nhau
Đừng nói nữa xa nhau mình đau khổ
Có khi gần nghe gió lạnh hờn căm
Trót yêu rồi đành đày đọa tháng năm
Tha thiết qúa ai ơi tình bỡ ngỡ
Cầu Tao Ngộ
cảm xúc thơ Hiền Châu: Hồn Côi Nô Nức Trăng
Tiên nữ thướt tha mộng đắm say
Lòng xuân xao xuyến gió mây bay
Vườn thanh quyến rũ hương thơm qúa
Trăng chín mõm mòm đã bấy nay
Biển Sóng Tình
Good Morning biển sóng tình
Lênh đênh thuyền ái cô mình kia ơi!
Xôn xao ong bướm lả lơi
Mắt huyền vời vợi nụ cười thanh tao
Hằng Nga Mỉm Cười
cảm xúc thiệp chúc mừng sinh nhật của Gina Nguyen
Ngẩn ngơ sinh nhật Lu Hà
Tấm lòng thương ái Gina thiệp mừng
Bánh hoa ngào ngạt tưng bừng
Từ xa gửi tới rưng rưng nến trào
Nàng Công Chúa Ba Tư
Nàng công chúa xứ Ba
Đôi mắt thật hiền hòa
Cho tình ai cháy bỏng
Trên lưng con lạc đà
Bên Đường Hoa Vàng
Gina ngồi phệt bên đường
Cản chân vó ngựa bụi trường gió mây
Heo may cây cỏ ngất ngây
Tóc vàng lõa xõa tỏ bầy trước sau
Châu Hòa Cát Pha
cảm xúc từ tấm hình Cao Thu Hoa (Hua Kao Chiu)
Giơ tay hứng giọt mưa trời
Tình ai lã chã nghẹn lời nước non
Mỉm cười chỉ thắm môi son
Hai đầu nỗi nhớ biển còn triều dâng
Anh Sẽ Cho Em...
tâm tình với Hiền Châu: Một Ngày Được Trọn Yêu
Anh sẽ tới để trao tình dâng hiến
Phút giây thiêng xao xuyến lại bồi hồi
Cho hương ngây thấm ướt cả làn môi
Em sung sướng như lời anh đã hứa
Hoa Đào Năm Ngoái
cảm xúc thơ Hiền Châu: Một Nhành Hoa Tím
Hoa đào năm ngoái còn cười
Gió đông man mát gọi người xa hương
Nỗi niềm sầu muộn tơ vương
Trùng dương cách trở đoạn trường xót xa
Bạc Màu Sương Khói
Tri kỷ với Hiền Châu: Mát Một Nhành Sương
Dây leo gốc ổi mà thương
Giọt sương lã chã vấn vương cành sầu
Lòng hoa thổn thức canh thâu
Ban mai hé nụ Hiền Châu mỉm cười
Chưa Kịp Thưởng Châu
chia sẻ tâm hồn thơ với Trần Hiền Châu
Lu Hà chưa kịp thưởng châu
Trăng non xõa tóc mái đầu tuyết sương
Nửa đêm tiếng qụa kêu thương
Hàn San chuông đổ vấn vương u hoài
Thế Kỷ Sau Em Đợi
tâm sự với ca sĩ Lệ Hải
Em tôi lừng lững quyền
Xinh tươi gái thuyền quyên
Đóa xuân hồng chớm nở
Xôn xao khắp mọi miền
Vạch Nối Tâm Hồn
Cảm hứng với Nina Phan
Thơ chưa hẳn của chung thiên hạ
Cốc lệ đầy tâm sự sầu tư
Linh hồn hiển hiện nhân từ
Sóng yên bể lặng chân như Phật Đà
Nửa Hồn Bơ Vơ…
cảm đối thơ 8 chữ của Giang Hoa: Chiều Thu…
Hoàng hôn xuống sương rơi lã chã
Thiếu phụ buồn bươn bả về thôn
Hoang liêu dòng suối bồn chồn
Hắt hiu rặng liễu nửa hồn bơ vơ
Trăng Tình Sầu Muộn
cảm đối với Hiền Châu: Ái Tình Kia Hờ Hững
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Hiền Châu ơi! Xin chớ muộn phiền
Biết bao thi sĩ sầu miên
Như chàng Hồ Dzech dĩ nhiên Lu Hà...
Nối Lại Dây Tơ
cảm đối với Hiền Châu: Chẳng Phải Yêu Đâu
Gót sen trắng nõn nà thong thả
Vầng trăng non ẻo lả hoàng hôn
Vuờn thanh hoa bướm bồn chồn
Hằng Nga thơ thẩn nửa hồn đào xuân...
Tôi Đã Khóc
Tôi đã khóc thấy hai em nhỏ
Trẻ sinh đôi vò võ nắng mưa
Đợi chờ mong ngóng sớm trưa
Cha đi biệt tích mẹ chưa luân hồi...
Trắc Trở Duyên Tình
viết tặng Vanessa Le
Thuở xưa chan chứa dập dìu
Phất phơ rặng liễu hắt hiu tóc thề
Quản chi mưa gió dãi dề
Ong qua bướm lại đê mê nỗi niềm
Tiếng Mưa Buồn
cảm xúc khi nghe nghệ sĩ Hoài Hương ngâm thơ
Tiếng mưa con cuốc kêu thương
Trái tim thổn thức thê lương não nùng
Hòa trong mây gió trập trùng
Giọng ngâm thiếu phụ tận cùng dặm khơi...
Nỗi Lòng Thiếu Phụ Thôn Quê
cảm tác khi nghe nghệ sĩ Hoài Hương ngâm thơ
Tiếng thơ nức nở bi thương
Người đi kiếm sống bốn phương đất trời
Để ai tan nát tơi bời
Xót tình thiếu phụ rã rời tuổi xuân...
Hôm Nay
Hôm nay tôi có đâu ngờ
Lại cùng cô Trúc ngẩn ngơ bạn tình
Hai ta như bóng với hình
Tam Sơn Quảng Bạ quê mình núi đôi
Chói Lòa Hào Quang
viết tặng má con nhà Thi Nguyên
Sương mai nhỏ giọt đầm đìa
Cảm ơn bác gái Bontea thật nhiều
Tina rực rỡ yêu kiều
Mẹ là thi sĩ sớm chiều thương con
Truyện dài của Lu Hà phần 9
Amed chính thức có 3 căn nhà, 2 căn đã được tu bổ sửa chữa lại rất khang trang và đã cho người ở thuê, căn gia đình tôi ở là một căn nhà xuống cấp xập xệ thê thảm, nhưng ông Thổ cũng đòi 800 DM một tháng. Gọi là khoán trắng tao giao tạm căn nhà này cho mày, muốn làm gì thì làm tao cũng mặc kệ, mày muốn quét vôi hay giấy bồi dán tường tao cũng không quan tâm. Miễn là mỗi tháng trả cho tao 800 DM là xong. Tôi biết ông Thổ này rất ranh mãnh, vì ông được nghe đồng hương kể chuyện về gia đình tôi đang chui rúc trong một khu rừng thông hẻo lánh, nơi cùng trời cuôí đất. Nhưng cũng tiện là căn nhà này không bụi bặm như nhà lão Ohm Nazi kiểu mới. Chỉ khổ nỗi vì gần nhà ông hàng xóm người Đức có sở thích yêu xúc vật. Chúng nó là vật nuôi đâu biết giữ gìn vệ sinh, ăn xong là thải ra nên ruồi nhặng bu đầy. Tuy vậy chỗ ở mới lại gần nhà máy làm việc cũng tiết kiệm được săng nhớt cho tôi, ngòai ra còn có mấy dãy phố liền gần đấy, không còn phải chịu cảnh non cao vực thẳm rừng sâu cô quạnh với những oan hồn chết uổng chập chờn ở khúc đường vòng quanh nhà nữa.
Truyện dài của Lu Hà phần 8
Xưa nay người ta vẫn bảo người tính không bằng trời tính. Công lý thường vẫn bênh vực người lương thiện. Nhưng cái công lý đó cũng không phải do ông trời hay một cá nhân nào đó taọ dựng ra. Nhiều nơi trên thế giới vẫn còn các vụ án oan ngút trời không biết đổ vấy cho ai thì đổ luôn cho số mệnh. Tài mệnh tương đố theo cách lý giải của cụ Nguyễn Du theo nguyên lý nhà Phật là bởi tại cái nghiệp. Cái gì cũng đổ cho nghiệp chưa hẳn là công bằng, kẻ ác sẽ lợi dụng để duy trì quyền thống trị. Sinh thời gần cuối đời cụ Nguyễn Du vẫn khao khát một lần được đi thăm nước Pháp những khái niệm tự do dân chủ bình đẳng bác ái cộng hòa đa đảng nghị viện lần đầu tiên cụ được nghe từ cửa miệng một thủy thủ Pháp, viên thủy thủ được vua Gia Long phong tước hầu và lấy vợ Việt Nam nhưng chỉ là cái danh hiệu rỏm và quyền lực chả có gì. Bổng lộc do nhà vua cấp cho hàng tháng, mật vụ lính kín của triều đình luôn theo dõi nhất cử nhất động lời ăn tiếng nói. Tai vách mạch rừng không dám phát ngôn suy nghĩ riêng công khai sợ bị quy chụp là phản động có ý đồ lật đổ triều đình.
Truyện dài của Lu Hà phần 7
Cái trò kiện cáo liên miên giữa tôi và lão già Ohm cứ tháng này qua tháng khác không có hồi kết thúc. Ohm như con nghiện say đòn kiện cáo, càng kiện càng hăng. Ohm không thể hiểu nổi tại sao kiện vụ nào cũng thua trắng bụng vụ ấy? Ohm lồng lộn điên tiết lên, Ohm đến các cơ quan nhà nước lăn hết phòng nọ đến ban kia. Ở đâu người ta cũng kêu ca phàn nàn về tôi, họ bảo tôi đòi hỏi quá nhiều. Tôi đã nhẵn mặt ở đây nhất là phòng thanh thiếu niên và phòng xã hội. Họ khuyến khích Ohm cứ kiện hăng lên nữa. Công lao Ohm tu bổ căn nhà đổ nát đó và Ohm có quyền thu lại vốn.
Truyện dài của Lu Hà phần 6
Cuộc chiến tranh tay đôi giữa tôi một chiến sĩ theo nền cộng hòa tự do dân chủ đấu tranh cho quyền lợi gia đình và lão Ohm một tên Neon Nazi vì quyền lợi cá nhân tham lam ích kỷ cố chấp hại người, càng ngày càng gia tăng. Ohm điên cuồng vì cứ tưởng vay tiền của ngân hàng mang sổ đỏ ra để thế chấp, tu bổ lại căn nhà đổ nát ngót hơn 200 năm nay từ thời Napolen Ponaparte và Oto von Bismarck còn cởi truồng mặc quần thủng đít. Ohm tự hào căn nhà của y là di sản văn hóa, là đài tường niệm do tiền nhân để lại. Tiền cho thuê nhà mà Ohm thu lại đang từ 1.000 DM sau rút lại chỉ còn 400 DM theo quyết định của tòa án huyện và cho tôi thời hạn trong 3 tháng phải dọn nhà. Nếu không tìm được nhà mới có thể gia hạn, nếu có lý do chính đáng trình bay trước tòa án. Tư tưởng Nazi dù cũ hay mới vẫn là một căn bệnh trầm kha. Nước Đức kể từ đại chiến 2 sau khi Hitler tự tử trong hầm ngầm cố thủ, tưởng như đã đứt đuôi con nòng nọc, nhưng nó lại được phục hồi sống lại dưới chế độ Margot và Erich Honnecker. Tôi tự hỏi một thế hệ thanh thiếu niên ở phần Đông Đức trước đây, họ từng là đoàn viên thanh niên FDJ và tổ chức thiếu niên Ernst Thämann họ được giáo dục bởi một mớ lý thuyết cộng sản chủ nghĩa giáo điều và tinh thần dân tộc hẹp hòi theo kiểu phát xít kiểu mới, họ sẽ lớn lên cả trong thời gian toàn nước Đức thống nhất họ sẽ là đảng viên các đảng cầm quyền và đối lập, họ sẽ là sĩ quan công an quân đội, luật sư, thậm chí là bộ trưởng các tiểu bang liệu trong tâm hồn họ hoàn toàn lành mạnh không bị nhuộm đen tẩy não bởi Hitler và vợ chồng Honnecker mà cha ông cô dì chú bác để lại cho họ? Họ có còn bài trừ người Do Thái và các dân tộc khác không?
Truyện dài của Lu Hà phần 5
Do thân thế nguồn gốc khác nhau, do hoàn
cảnh sinh trưởng khác nhau, do cách nuôi dạy từ nhỏ khác nhau nên tính cách của
tôi và ông Ohm hoàn toàn trái ngược nhau.
Tôi được cả một hệ thống ông bà cha mẹ
dòng tộc họ hàng hai bên nội ngoại chăm lo bù chi bút chít từ nhỏ, được nâng
như nâng trứng hứng như hứng hoa. Tôi thừa hưởng cái phúc hậu cái trí nhớ dai của
người mẹ, cái tinh khôn ranh mãnh lọc lõi lắm mưu nhiều kế của người cha. Còn
Ohm được những tên phát xít bần tiện ích kỷ tham lam dã man ngu dốt
nuôi dạy từ nhỏ.
Truyện dài của Lu Hà phần 4
Tôi và ông già Ohm thuộc hai thế hệ, ông già này đáng tuổi cha chú tôi. Tôi may mắn được sinh ra trong một gia đình nho giáo, thuộc vào tầng lớp trưởng giả trong làng. Ông bà nội tôi trực tiếp nuôi dưỡng giáo dục, nên tôi cảm thấy gần gũi hơn cha mẹ. Anh em họ mạc hai bên nội ngoại cô dì chú bác đều quan tâm săn sóc tôi. Tôi có một tuổi thơ tuyệt đẹp không ai hà hiếp áp bức mắng chửi tôi. Tôi không cần phải rèn rũa kỷ luật tập thể như ông Ohm trong trường nuôi dạy thanh thiếu niên Jugendhitler. Tôi không phải hàng ngày vào buổi sáng chào cờ chữ vạn, cái thập ngoặc đen ngòm mà Hitler thuổng lại hình mẫu bên Đạo Phật nhưng lại mang ý nghĩa chết chóc trái ngược với Phật Tổ gồm 32 tướng tốt. Tôi chẳng cần hát bài ca suy tôn lãnh tụ, mà lãnh tụ đó thực chất chỉ là một ngã lưu manh ích kỷ cá nhân không đáng được suy tôn, mà hàng ngày ông Ohm cứ phải giơ tay chào Heil Hitler ở trại trẻ mồ côi. Tâm hồn tôi là một màu xanh của sự sống yêu thương tha nhân, màu tím bác ái của thơ ca nhạc họa của sự chân thành. Tâm hồn Ohm thì ngược lại bị bộ máy tuyên truyền của Goebbel nhuộm đen đi và bị tẩy não quá nặng.
Truyện dài của Lu Hà phần 3
Tôi vin vào chuyện 2 quán trọ GM, quán trọ vợ chồng nhà người Đức và Ba Lan phục vụ không chu đáo. Nhất là quán mẹ con mụ GM nên tôi lần khân không chịu trả tiền cho trung tâm tỵ nạn gọi là Übergangwohnheim. Số tiền phòng xã hội trả vào tài khoản riêng tôi chuyển hết sang cho trường dạy lái xe ô tô. Có bằng lái lại có chỗ làm ổn định tôi mua ngay ô tô. Có ô tô thật là lợi hại vô cùng tôi tìm ngay được căn nhà hẻo lánh giữa rừng thông. Mua một cái xe Nhật giá 15 ngàn DM, tuy phải trả góp hàng tháng quả là một sai lầm. Phòng xã hội giảm trợ cấp cho gia đình tôi 20%, họ yêu cầu tôi phải bán ô tô đi. Bây giờ tôi ngán ô tô mới lắm, hay xe dùng lại giá cao. Với tôi chỉ cần một chiếc ô tô cũ giá 500 € hay 1.000 € là đủ. Xe nào dù cũ hay mới tốt hay dở thì cứ 2 năm lại kiểm tra kỹ thuật một lần. Nhiều cặp vợ chồng từ Nga, Đông Đức hay các nước cộng sản Đông Âu kể cả người Việt đã ly di vì nợ nần, vì thích mua sắm đồ sịn. Thất nghiệp nhưng lại mua những cái xe Audi giá 50 ngàn Euro. Xin nhớ cho là mãi tới năm 1999 thì nước Đức mới chính thức bỏ đồng D-Mark để tiêu đồng Euro. Vì tham lam vật chất tôi mua cái Nissan chả khác chi phải cung phụng nuôi dưỡng bố già, nay ốm mai đau. Chỉ một cái sổ mũi hắt hơi thôi là lo cuống lên.
Truyện dài của Lu Hà phần 2
Đời tôi viết đến đây nhìn lại là một chuỗi dài những cái khôn ngoan ranh mãnh và ngu dại dồn đuổi nhau hoài. Cũng may mà tôi khôn nhiều hơn ngu nên tôi đến ngày nay vẫn còn nguyên vẹn thần trí và thể xác để ung dung nhẩn nha hàng ngày để viết truyện dài kể về đời tôi cho thiên hạ đọc. Để phòng khi tôi ra đi vĩnh biệt thế giới này để các bạn trên Facebook hay trên các trang mạng Internet khỏi ngỡ ngàng đột ngột và hỏi nhau thi sĩ văn sĩ Lu Hà là ai ?
Truyện dài của Lu Hà phần 1
Xâ hội tư bản không phải là thiên đường, không phải là miền đất hứa mà Chúa đã ngỏ ý ban cho ông Abraham là thủy tổ của người Do Thái và người Ả Rập, cũng chưa hẳn là nơi đất lành thì chim đậu, không phải hễ ai đến đây là có thể bốc được của trời. Nhưng ở đây người ta có quyền học tập, lao động, làm việc hết sức mình và có quyền lười biếng. Lười biếng thì ít tiền, lười thối thây ra nghĩa là chả làm gì cả động đậy đến chân tay, lười đến mức không thèm có gia đình, không vợ không con cũng chả sao, không nhà không cửa thì là vô gia cư bụi đời mà người Đức quen gọi là: “Asoziale và Lumpenproletariat“ Asoziale là tiếng gọi khinh miệt đã có từ thời Đức quốc xã Hitler. Còn cái gọi là vô sản lưu manh, vô sản rẻ rách “ Lumpenprotariat” lại chính từ cửa miệng ông tổ cộng sản Các Mác nói ra. Vậy Hitler có khác chi con đẻ của Các Mác? Nhưng dưới chế độ nhà nước tư bản Đức họ vẫn được nhận tiền cứu trợ của phòng xã hội 10 Euro hàng ngày. Theo tôi là đủ để ăn no mỗi ngày để duy trì mạng sống với điều kiện không bia bọt thuốc sái. Người nước ngoài với lý do tỵ nạn đến đây tìm kiếm tự do gọi là Asyl cũng được nhận được khoảng 143 € đến 150 € một tháng.
Truyện dài của Lu Hà phần 7
Cuộc đời này đối với tôi chỉ có hai thứ quý giá nhất, đáng được trân trọng gìn giữ và bảo vệ. Đó là sức khỏe và tâm hồn tinh thần lành mạnh. Tiền bạc giàu sang quyền lực danh vọng chỉ là phù phiếm. Nhiều người say mê nó điên dại lú lẫn mụ mẫm mà bị tàn tạ về thể xác, bệnh tật phát sinh, hay dễ chết non cũng như bị kẻ khác thủ tiêu cả tính mạng mình đi. Giàu sang như vợ chồng Ceausrscu, cha con Saddam Husein, những tên trùm phát xít như Himmler, Göring, Goebbels v. v... Tất cả cuộc đời bọn chúng đều ngắn ngủi và chết rất thê thảm, nhục nhã. Chúng nó quen sát hại người ta và đều bị người ta giết chết như những con chó.
Truyện dài của Lu Hà phần 6
Pension có nghĩa là nhà nghỉ theo kiểu nửa quán ăn nửa nhà trọ. Ông GM cả đời làm việc đến mức lao lực mà chết sớm để lại người vợ già và 3 đứa con một trai hai gái. Cả 3 người con này đã trưởng thành trên 35 tuổi cả, người con trai cả ra ở riêng từng làm xã trưởng và là đảng viên đảng dân chủ xã hội Đức SPD hay đảng dân chủ thiên chúa giáo CDU gì đó, người con gái út cũng đã lấy chồng ra ở riêng thì không nói làm gì. Tôi chỉ muốn nói đến người con gái thứ hai của nhà GM này. Thị là một người phụ nữ xấu xí đần độn hẹp hòi bần tiện đã có chồng nhưng ly dị và có hai đứa con trai. Đứa lớn đã đi học nghề, đứa nhỏ lúc đó chừng 9 hay 10 tuổi. Người chồng tuy đã ly dị vẫn ở lỳ đó và có một phòng riêng, sớm tối vẫn thậm thụt với tình nhân. Còn mụ H con gái thứ 2 của bà GM chỉ còn hậm hực giương mắt ra mà nhìn. Mụ H tỏ ra căm ghét hằn học ghen tỵ với Sahra vợ tôi rất xinh đẹp, đôi má phúng phính, mắt bồ câu to trông thật kiều diễm. Mụ thấy tôi luôn chiều chuộng săn sóc vợ con từng ly từng tý.
Truyện dài của Lu Hà phần 5
Phòng xã hội Freiburg gửi gia đình tôi tới phòng xã hội Gießen và lập tức cả gia đình được thu xếp ở tạm tại một chung cư mới xây, phòng bên cạnh là một người phụ nữ trẻ độc thân và có 3 đứa con gái nhỏ trà tuổi như hai đứa con trai của chúng tôi, họ cũng từ Đông Đức tới. Hai đứa con trai tôi như bấn loạn lên, chúng nó không hiểu tại sao bỗng dưng lại được tự do, như con chim sổ lồng, không còn thâý những bộ mặt nham hiểm hung dữ của các bà bác sĩ y tá hay các cô nuôi daỵ trẻ ở huyện Pirna nữa. Mấy đứa con gái kể với mẹ nó là thằng Roberto và Henrry như vui sướng quá mức chúng muốn leo lên lan can và muốn nhaỷ xuống dưới sân cỏ ở dưới . Người mẹ lại nói với vợ chồng tôi hãy coi chừng hai thằng con trai này có những biểu hiện bất thường.
Truyện dài của Lu Hà phần 4
Tôi có một cái xe nôi mà chú nó mua tặng cho từ khi thằng Roberto sinh ra, đặt con gái tôi ngồi lên và đồ đạc xếp phía dưới dưới xe và cứ thế mà đẩy, ngoài ra còn mang theo hai cái va ly lớn đựng đầy quần áo, có bánh xe để kéo. Bản tính tôi hiếu học, luôn coi trọng tri thức hiểu biết thực sự, chứ không phải là văn bằng để hù dọa thiên hạ, vì vậy tôi còn mang theo một số sách toán lý hóa bằng tiếng Đức để đọc, sách dạy tiếng anh, một cuốn triết học cơ bản bằng tiếng Việt. Người cộng sản bằng mọi cách có thể ngăn cản tôi đến cửa trường đại học, nhưng họ không thể ngăn cản tôi tự mình trở thành nhà thơ và nhà văn. Đồ đoàn cồng kềnh nhưng tôi cứ đưa cả gia đình lên tàu từ Pirna đi thẳng tới nhà ga lớn Dresden. Chúng tôi đến quầy bán vé, đặt mua người lớn cả vé, trẻ con nửa vé, 5 xuất vé tất cả chạy thẳng về thành phố Freiburg bên Tây Đức.
Truyện dài của Lu Hà phần 3
Tôi nghĩ giữa con người với con người là một tấn trò đời. Cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh bức hiếp kẻ yếu. Mối quan hệ giữa nhà nước và công dân chỉ là câu chuyện hài hước giữa con cáo và bầy cừu. Con cáo dụ dỗ bầy cừu ngây ngô khờ dại tham ăn nghèo đói đến ở nhà nó có bãi cỏ xanh rờn, để nó luôn có món thịt cừu khoái khẩu hàng ngày cho cả nhà ông bà vợ con họ mạc giòng dõi nhà cáo.
Truyện dài của Lu Hà phần 2
Phòng nội vụ huyện sai hai tên mật vụ Stasi tới nhà tôi giả vờ mua đồ vật. Chẳng qua là chúng muốn kiểm tra xem tôi có dấu điện đài, hồ sơ tài liệu mật gì từ phía bên kia mà chúng thường gọi là kẻ thù giai cấp, đế quốc tư bản mà thôi. Chúng nó diễn kịch và tôi cũng khéo diễn kịch giả vờ ngây ngô thật thà như đếm, hỏi đến cái gì là xăm xăm mở toang cho chúng nó biết hết. Tiền bạc mình dành dụm bao nhiêu cũng mang ra khoe, cả mấy đồng tiền cũ sét rỉ mà bố Sahra mang từ Tây Đức sang để cho con gái chơi giữ laị làm kỷ niệm cũng mang ra cho chúng nó biết. Mục đích chúng nó là xăm soi điện đài, tài liệu, súng ống còn tiền bạc của mình nó không quan tâm dù là tiền D- Mark hay Dollar.