Mittwoch, 25. Juli 2018

Tâm Sự Đầu Năm Mới Bài 1 ( phần B )


Gia Long Một Nick Đểu, Hư Danh Đểu

Tôi không cảm thấy khó chiụ, mà lại cảm thấy thú vị sảng khoái vào dịp đầu năm Canh Dần. Khi được xem một hoạt cảnh hề, được đọc những dòng sôi gan nấu thịt lồng lộn điên cuồng của một bạn đọc nào đó, thật cũng ác khẩu dữ tợn vô cùng như hổ đói. Thái độ rất giống  Cam, hay những dư luận viên mới được ban tuyên giáo tuyển chọn?  Nhưng bạn đọc này cứ xưng xưng tự nhận mình là Gia Long? Gia long là một vị Vua thuộc loại cửu ngũ chí tôn, đáng kính cuả người Việt Nam. Nhưng mượn tên gọi của vua Gia Long để ra vẻ bề trên cao hơn tôi, mặc sức sỉ mắng thóa mạ tôi vào đầu năm mới cho hả dạ là một điều thất đức, bạn có biết không? Vô tình bạn đã phạm vào nền đạo đức nhân cách truyền thống của người Việt Nam đấy.


Thay cho lời hoan hỉ chúc tết thì bạn là hùng hùng hổ hổ, như đến trước cửa nhà tôi, hoa tay muá chân chửi mắng tôi, chỉ thiếu réo tên họ ông tam đại nhà tôi ra mà chửi cho sướng mồm, làm cho tôi cả năm mất rông đi. Lý do đơn giản bạn không ưa những bài thơ và những lời tâm sự chân tình của tôi. Bạn cứ nhân danh vì lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc để bới lông vạch chữ sỉ nhục tôi.

Cũng chính vì cái lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc mà người ta khéo lợi dụng để tiến hành những cuộc đấu tố chém giết rùng rợn trong lịch sử loài người. Vì yêu nước và tự hào dân tộc, mà con tố cha, vợ tố chồng, hàng xóm láng giềng tối lưả tắt đèn mà vu oan giá hoạ cho nhau để được thưởng công. Vì yêu nước vì niềm tự hào dân tộc mà Bắc Cộng đem quân xâm chiếm miền Nam là một quốc gia được quốc tế công nhận với chiêu bài giải phóng dân tộc khỏi ách nô dịch của đế quốc tư bản phương tây. Vì yêu nước vì tự hào dân tộc mà hàng triệu quân cán binh miền Nam Cộng Hoà bị hạ nhục thủ tiêu  chết dần trong các trại cải tạo. Vì yêu nước vì tự hào dân tộc mà xua đuổi hàng triệu đồng bào người Hoa đã chung sống lâu đời hàng trăm năm  có tình thâm cốt nhục với ngưòi Việt Nam, ra khỏi lãnh thổ để dễ bề tiến hành cuộc chiến tranh với Cămpuchia và Trung Cộng theo sự xúi dục chỉ đạo của Nga. Vì yêu nước vì tự hào dân tộc mà nhà nước cộng sản đã cắt đất nhượng biển cho đàn anh Trung Cộng để đổi lấy sức mạnh hậu thuẫn củng cố chính quyền. Vì yêu nước vì tự hào dân tộc mà chiếm đoạt cuả cải hợp pháp của các thành phần tư sản ở Miền Nam. Vì yêu nước vì tự hào dân tộc mà bắn bỏ hoặc bỏ tù hàng vạn người trong tay không tấc sắt vì sợ hãi chốn chạy chế độ độc tài dã man. Còn  tổ chức ra các cuộc vượt biển do chính công an nhà nước với điều kiện phải chồng đủ tiền vàng cho họ…

Cái gọi là tình yêu nước và niềm tự hào dân tộc theo kiểu của ngưòi Việt Nam như Nick Gia Long, sao mà nó rùng rợn ghê sợ ghê tởm như vậy? Xin lỗi tôi không thể yêu nước hay tự hào theo kiểu này được. Tôi cũng yêu nước, tự hào nòi giống trên tinh thần nói thẳng nói thật, nhiễu điều phủ lấy giá gương, gà cùng một mẹ chớ hoài giết nhau. Cứ theo kiểu lập luận của bạn, hay người cộng sản thì tình yêu nước kiểu này rùng rợn đáng sợ vô cùng. Yêu nước tức là yêu chủ nghĩa xã hội, hoặc ngưọc lại yêu chủ nghiã xã hội tức là yêu nước.

Chủ nghĩa xã hội là gì? Là giai đoạn đầu cuả cách mạng vô sản, tiến hành cuộc đấu tranh giai cấp đẫm máu để hàng triệu người phải chết oan uổng. Thành ra yêu nước phải biết man rợ và phải biết chém giết như một cái nghề để sống. Xin lỗi tôi không thể yêu nước theo kiểu này được. Một lần nữa chúc bạn Gia Long và gia đình  nhiều may mắn hạnh phúc trong cuộc sống. Tôi rất ngạc nhiên không hiểu ở Việt Nam những loại người như bạn có nhiều không? Nếu còn hàng vạn người như bạn vẫn còn dương dương tự đắc, kiêu hãnh tự hào vớ vẩn  như vậy qủa nghiệp chướng của dân tộc ta còn nặng nề lắm. Dân ta còn khổ dài dài. Thật đáng buồn . Vì bạn mà tôi sửa lại bài thơ lục bát và viết thêm cho nó hoàn chỉnh. Chào bạn Gia Long


Xin Tí Tiếng Thơm

Gia Long hoàng đế An Nam
Xin ông một tí tiếng tăm lên đồng
Mợn lời nước bọt trôi suông
Tự hào dân tộc thê lương nước nhà

Chuyện xưa dĩ vãng cho qua
Bây giờ nòi giống lu mờ tối tăm
Trải bao thập kỷ tím bầm
Anh em sâu xé Bắc Nam cắn càn

Vong nô ngoại quốc bao lần
Hết Tây lại Nhật chó săn lường gàn
Nga Xô Trung Cộng bày đàn
Theo voi bã miá nhục nhằn thấy chưa?

Vóc hình nhỏ bé sớm trưa?
Làng trên xóm dưới chan hòa mẹ cha
Nghĩa tình David thuở xưa
Con hồng cháu lạc dũng thừa gian nan

Sao không chiụ học hiền nhân
Tự do dân chủ thoát thân cứu đời
Khổ đau cùng cực rã rời
Thân tàn ma dại triệu người tả tơi

Cóc già ngồi đáy giếng khơi
Khoe thân sủi cảo coi trời bằng vung
Vinh quang hai chữ mơ màng
Hãy mau tỉnh ngộ thiên đàng ngoại lai

Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
Ươn hèn giun dế ng ựa trâu
Thân lươn thì vẫn  mộng sâu hão huyền

Nở mày nở mặt ngồi trên
Vui mừng hỉ hả dân đen tự hào
Trò ma lèo lá quanh co
Danh thơm mượn tý côn đồ việt gian

Hà đâu mượn tiếng văn đàn
Quán thơ tâm s ự giang san giống nòi
Than ôi cuộc thế suy đồi
Bao giờ dân Việt biết người biết ta?

Mày tao chí tớ đã chưa?
Mím môi nghiến lợi chua ngoa làm gì
Già đò kiêu hãnh gà ri
Bắt câu bẻ chữ bí xì đảng ta

Cái thời ruộng đất đã qua
Chí Thanh nhắc lại cho rầu lòng nhau
U mê tăm tối sao v ừa
Phèng la trống mõ gáo dừa phơi thây

Bảo rằng ít nói xưa nay
Gia Long đội mả vì mày Hà ơi!
Sao không làm một kênh đi ?
Đại nhân đại nghĩa có ai bằng mày

Dạy đời áo giấy khoác vai
Lu loa chổng đ ít cho người xem mông
Tao đây mượn tiếng Gia Long
Vì dân vì nước chửi rông lạc loài

Căm thù tư bản Đông Tây
Tự do dân chủ cáo cầy  tò te
Hacker tin t ặc trò hề
Chửi đi cho đã chán chê Chí Phèo !


6.1.2010  Lu Hà


(Thi khách đăng ngày 01/07/10 - 9:49 AM
ông Lu Hà chỉ to mồm, đúng là ông muốn làm cụ ko hay là Lu Hà "bắc cụ"? )
Không biết bạn Thi Khách có phải cộng sản gà nòi không? Nhưng tính khí của bạn rất giống cộng sản được đào tạo sâu về khoa cắt sén, tủn mủn từng câu từng chữ để bắt bẻ vu khống xỉ nhục người khác. Tôi phải ôm bụng mà cười với cái tài vặt của bọn văn nô cộng sản khi họ bắt bẻ câu nói của Đức Cha Ngô Quang Kiệt. Hình như ngài có nói một câu văn gãy gọn chí lý rất chân tình để khuyên nhủ mọi ngưòi:“ Tôi rất xấu hổ khi cầm tấm hộ chiếu ra nước ngoài, vì tôi là ngưòi Việt Nam nên họ khám xét rất kỹ, va ly hành lý cuả tôi…“

 Thế là mọi thứ văn chương lá cải cắt xén câu nói đi truị lùi lụi chỉ còn xót lại : „Tôi xấu hổ vì tấm hộ chiếu Việt Nam“ thế là họ thi nhau xỉ báng Đức Cha không có lòng tự hào dân tộc. Cái kiểu tự hào để đưa hàng triệu người vào chỗ chết, đâm chém nhau thì chỉ có cộng sản mới có. Tôi khuyên Thi Khách phải học tập thiền hỉ xả hết tạp niệm cho tâm điạ thật trong sạch thì mới nên học làm thơ và đọc thơ. Chúng ta cũng già cả rồi, có lẽ ông cũng 60 hoặc 70 rồi sao tính ông như trẻ con vậy. Tôi cũng già cả rồi chứ còn trẻ con đâu, cứ mày tao chí tớ, riả rói khinh miệt chửi bới nhau làm gì. Tôi chẳng vui gì và rất giận ông, ông đẩy tôi vào thế bí đành viết bài thơ tặng ông để giải toả sự khó chịu cuả tôi về cái tính lèm nhèm của ông. Cộng sản và ông rất giống nhau chỉ có một biệt tài duy nhất là rình câu bắt chữ để vu cáo hạ nhục ngưòi khác, có đén suốt đời vẫn thế thôi chẳng bao giờ đổi được đâu. Chúc ông vui vẻ tâm hồn an thái vô tư, đừng chưá chất nhìèu bụi bặm ghen tỵ kèn cưạ trần căn nưã. Nhưng ông cũng rất
nhiều đồng chí, rất nhiều chiến hữu núp dưới rất nhiều tên khác nhau để thi nhau hạ nhục công kích tôi. Tôi không ghét các ngưòi đâu, ngưòi nào xỉ nhục tôi, đều có thơ hoậc văn từ tốn đáp lễ lại hẳn hoi. Xin tặng cụ Thi Khách bài thơ

Mộng Làm Thi Sĩ
tặng cụ Thi khách người chuyên mạ nhục tôi

Hắn vẫn đó một tâm hồn quằn quại
Trong mê ly say loạn mộng cuồng mơ
Con cóc đen ngụp lặn giưã bao muà
Lớp sóng đỏ thuỷ triều dâng cộng sản

Vẫn Thi Khách một linh hồn hằn học
Đời sinh ra chỉ để biết hận thù
Cơn thác loạn vươn lên đầu thế kỷ
Giưã bày đàn trí tuệ mọc ngàn thu

Quen riả rói tranh dành loài điả đói
Chút hư danh hơi hám cuả tinh thần
Thân nhày nhụa tắm mình trong máu đỏ
Nhạc côn trùng rên rỉ điệu sầu than

Căm kẻ sĩ nát mình trong khát vọng
Trán thấp bè hắn đang nghĩ gì đây ?
Quyền bình đẳng đấu tranh vì giai cấp
Mộng cuồng thơ lai láng chảy sằu bi

Muốn nở mặt hãy đến đây bái tạ
Lu Hà ta sẽ chỉ dạy vài đường
Tiên học lễ xoá dần tan nhiệp chướng
Để vinh quy hầu hạ chốn thiên đàng

Đảng ca tụng muôn dân mừng hỉ hả
Một nhà thơ như Thi Khách sinh ra
Đôi mắt sếch khát khao miền biển cả
Một trời thơ lồng lộng gió mưa hoà

Con cóc cụ tô son bồi sông núi
Thảm thơ xanh cuồn cuộn lớp huy hoàng
Quốc tử giám nêu danh hàng văn sĩ
Ánh hào quang văn bá bậc kiêu hùng

(Gia Long đăng ngày 01/06/10 - 5:59 AM
Lu Hà!
mày là loai xuyên tạc và suy diễn! vì sao tao phải chửi mày mà ko chửi ai?tao ko là ông to bà lớn nào mà là 1 dân thường,nhưng thấy mày xưng"thi sĩ" mà lời lẽ như làm chính trị và lắm mồm lắm miệng điêu ngoa lá mặt lá trái quá, tao phải chửi thôi! bản chất mày "thân lừa ưa nặng" hay sao?bao nhiêu thi sĩ làm thơ các thể loai,các vấn đề còn sâu cay hơn mày ...sao ko ai chửi? vì ho không có cái kiêu kẻ cả như mày!họ có chính kiến...mày là thứ giòi bọ,lên giọng làm ảnh hưởng thi đàn và VK hải ngoai...mày có hay ,có giỏi thì viết bài gữi cho
CNN,BBC...sao cứ chỏ mũi vào quantho. mà nói xàm , cái thiển cận và thiếu tôn trọng bạn thơ, mày là gì mà noi" viết cho các cháu VN"?!trong quán,tất nhiên có nhiều lứa tuổi ...nhưng, mày có biết là mày phạm thượng ko..khi mày luôn ngộ nhận và tự đắc?tao nghĩ mày là thứ FALSE PRIDE! tao ko võ đoán mà chính mày thể hiện ra như thế! )

Lu Hà:
Cái ông Gia Long qủa là một người vô duyên, mặt dày, trán bóng vô cùng. Tôi chỉ làm thơ, thơ tôi dù hay hoặc dở thì đã có ngưòi khác đọc. Ai thuê ông, trả lương cho ông để ông đóng vai kịch làm bạn đọc vào quán thơ vô cớ phá bĩnh xỉ mắng tôi một cách vô lý như vậy. Thơ văn tôi có bới móc gì gia phả thổ tiên nhà ông đâu mà phải điên khùng lên cơn như vậy? Ông là đảng viên cộng sản, hay cam, hay dư luận viên hay việt kiều yêu nước tôi cũng mặc xác ông. Chắc hẳn lý do quyền lợi vật chất xương xẩu mà  ông tự nguyện đóng vai hề mặt dày như vậy để làm gì ? Tôi khuyên ông phải đi tìm bác sĩ tâm lý học, khi nào thật bình tĩnh thì vào quán thơ thăm viếng thưởng thức thơ tôi cũng không muộn. Tôi gửi thơ vào đâu là quyền cuả tôi, tôi làm ra thơ chứ có phải ông làm ra đâu mà cứ chai mặt hỏi mãi : Sao mày không gửi vào CNN hay BBC ? Ông rõ thật là một người buồn cười và ngộ nghĩnh đáng thương hại thật.

Thôi bây giờ tôi không viết dai viết dài với ông để làm gì ? Thơ tôi trịch thượng, kiêu căng, da diết, phô trương, đằm thắm, mỉa mai, chua cay, ngô nghê đều là phương cách biểu đạt nội dung, phong cách nghệ thuật của riêng tôi hay mỗi tác giả đều có phong cách riêng cả. Thế giới dân chủ tự do làm thơ theo cảm hứng riêng cuả tâm hồn, tôi có phải là dảng viên cộng sản đâu mà phải làm thơ theo đề cương, chỉ thị, nghệ thuật vị nhân sinh. Lấy mục đích phục vụ quần chúng công nông nghèo khổ. Theo bác Hồ gì đó dạy:  thơ phải khiêm tốn bản thân, nhưng phải luôn đề cao vai trò lãnh đạo cuả lãnh tụ hay của giai cấp tiền phong. Ông cứ hâm hâm dở dở  bảo tôi làm thơ phạm thưọng qúa, không coi các cụ ra gì cả. Các cụ là những ai ? cụ Đồng, cụ Chinh, cụ Duẩn, cụ Hồ  hay cụ khỉ gió nào thì đã chết từ đời tám hoánh nào rồi. Tuổi tôi bây giờ cũng nên gọi dần là cụ  được rồi đấy.  Ông cứ một thằng Lu Hà, hai thằng Lu Hà cứ như kiểu cộng sản ngày xưa gọi những người bạc đầu như ông Ngô Đình Diệm là thằng Diệm, thằng Mỹ cho bõ ghét. Tôi có làm gì ông đâu sao mà ghét tôi như vậy ? Tôi có bao giờ phạm tội giết người, hay ăn cắp công quỹ tài sản cuả nhân dân đâu mà ông hằn học với tôi như vậy ? Khuyên ông cũng nên nghỉ ngơi đi thôi cho nó khoẻ người. Tôi làm thơ kiểu gì hay dở, chính chị , chính em cũng mặc thây con mẹ nó. Sao ông khổ vậy ông Gia Long ? Tôi lại phải mất thời gian làm bài nữa tặng ông đây. Tôi chán lắm rồi, không còn hứng tặng thơ cho ông nưã đâu. Có lẽ mỗi lần ông chửi tôi, tôi lại phải quan tâm làm thơ cho ông mãi sao ?

Đạo Hạnh Ma Tà
tặng bạn đọc tự xưng Gia Long

Tôi không chính chị chính em
Thơ văn giải tỏa nỗi niềm than ôi!
Chửi cha chém chú đồ tồi
Quán thơ tôi đã quen rồi từ lâu

Bạn bè tứ hải năm châu
Tự do là chốn trăng mùa gió bay
Dạt dào biển lệ men say
Tha hương hải ngoại vơi đầy tình quê

Mặc ai bùa ngải lá mê
Mặc ai xiên xỏ chán chê đủ trò
Lưu manh lọc lõi côn đồ
Chí Phèo thị Nở luồn vào nghe thơ

ễnh ương cóc nhái  kêu to
Đông tây bốn mặt quanh co đầu gà
Tung tăng chữ nghĩa sa đà
Xưng danh bần cố vẫn là Gia Long

Thơ rằng: chính trị tấn công
Độc quyền đảng trị nên không xem thường
Rạch ròi tâm lý gian thương
Văn nô bồi bút đoạn trường trần ai

Gia Long nick rỏm ca hoài
Hung hăng dữ tợn lang sài luồn trôn
Bao nhiêu tạp niệm oán hờn
Sục sôi uất hận buồn nôn điếm đàng

U mê tăm tối trào dâng
Thân lưà ưa nặng bẽ bàng đười ươi
Thiên la điạ võng lưới trời
Đầu trâu mặt ngựa trò cười khuyển dương

Chui luồn ngõ ngách muôn phương
Chặn đường khóa họng cản đường thơ ca
Lu Hà nặng nợ sơn hà
Ngàn thu tiền định ta bà khổ đau

Than ôi! thế tục bóng tà
Quán thơ là chốn bướm hoa đi về
Mây đen phủ kín bốn bề
ầm ầm sát khí chó dê hiện hình

Đầu trâu mặt ngựa bất minh
Ba xu khệnh khạng thối rinh ỉa đùn
Gia Long đâu quản lấm bùn
Thân lươn ngô ngọng chổi cùn quét phân

Bảo rằng gìa trẻ xa gần
Không ai tự đắc thi nhân như mày
Mày tao chí tớ chi đây
Ù lý tăm tối mặt dày là ông.

6.1.2010 Lu Hà


(Thuận Hóa đăng ngày 01/07/10 - 10:28 PM

Ông Lu Hà bi ám ảnh gì? Vì sao ai cũng bị cho là Cộng Sản? Vì sao ông nhìn phiến diện? "
Tiên trách kỷ, hậu trách nhân...vì bất cứ ai nói gì, thì đâu phải ho là CS mới phê phán hay khen chê? Ba cái trang mạng "lá cải" nhiều như nấm mùa mưa, thật là vàng thau lẫn lộn.
Ông Lu hà mất sáng suốt! cứ như thằng mù quơ gậy, bạ đâu đập đó một cách bừa bãi...có khi đập trúng "chiến hữu" mà ko biết?Và có những người mà ông cho là"thi hữu" lại "gài"cho ông một vố...ông lai dương dương hỉ hả!
Ôi!thời buổi của Internet.)

Thư Gửi Ông Thuận Hóa
Thành thực tỏ lời cám ơn ông Thuận Hoá! Lời nhắc nhở đóng góp của ông nghe tạm được hơikhéo léo, nhưng dù ở bình diện nào theo tôi cứ lấy cái tâm thành thực mà làm tiêu chuẩn ông ạ. Ngay cả ông nưã với những lời viết như vậy, có thể coi là  chân thành, cũng có thể là một nghệ thuật tâm lý.Tôi chỉ ghi nhận là một ý kiến tham khảo rất đáng trân trọng. Như ông nói thời buổi Internet chân giả hư hư thực thực, bởi vì người viết lời thóa mạ công kích đều nấp dưới một cái tên ảo. Họ không dám công khai tên họ, điạ chỉ eMail.
Hoặc kể cả họ là một nhóm người quá khích tự tạo chung một eMail cũng vậy, họ có thể là một người với những cái tên ảo khác nhau, cũng có thể nhiều người có chung một thói quen suy nghĩ giống nhau từ lâu đời ngự trị trong đầu óc họ.. Theo tôi ta cứ giữ đúng như nguyên trạng ông ạ. Bạn thù, chiến hữu, thi sĩ hay không thi sĩ cũng vậy. Bản thân tôi mang tâm hồn thi sĩ không được quyền thù ghét ai, kể cả khi họ cứ lăn sả vào để thù ghét mình cũng mặc, chỉ viết bài trả lời họ xong là thôi, quên béng đi ngay. Nếu tôi còn có tâm trạng luôn tức tối hằn học, thì đến chết cũng vẫn thế thôi và sẽ không còn khả năng xúc cảm thi phú n ữa ông ạ.

 Nếu có ai căn cứ vì những bài thơ hay những bài tâm sự cuả tôi mà phản kháng. Nếu họ là người đàng hoàng đủ tư cách trí tuệ để hiểu thấu rõ những gì tôi viết thì họ phải phân tích có lý có tình. Còn với thái độ hung hăng hùng hổ lỗ mãng, mày tao chí tớ, văng cái nọ, sả cái kia một cách hằn học thì ta cứ vẫn cái tâm thẳng thắn mà trả lời họ. Nếu ở ông là điạ vị như tôi ông sẽ ra sao? Một là ông yên lặng để nhẫn nhục chiụ sự thiệt thòi, tâm trạng ông sẽ buồn bực, phiền não vì có ngưòi cố ý hay hiểu lầm mình, hoặc lôi kéo nhiều người thành mặt trận chống mình cũng vậy. Chuyện đời mà, tất cả là vô thường thôi ông ạ . Đừng vì chuyện thiên hạ mà xa rời đi cái tâm cuả mình. Hai là ông cũng như tôi, thả lỏng tâm trạng của mình ra thẳng thắn bột phát.

Tại sao tôi hay ví những lời công kích tôi giống như cộng sản vậy? Thực ra những bài thơ hay những bài tâm sự của tôi đèu tỏ nỗi chán chường về cảnh đời oan trái bi lụy, chết chóc tang thương mà phần lớn do chế độ cộng sản gây ra. Cũng có thể ngay cả những người từng là nạn nhân của cộng sản, nhưng họ lại viết bài chửi tôi vì lý do tâm trạng cá nhân, tâm lý cá nhân. Điều này cũng không thể tránh khỏi, sự vô tình bồng bồng hay cố ý vì thiển cận kèn cựạ cá nhân của họ vì khả năng tư duy của họ, đã đấy họ về phía luôn đối kháng xỉ nhục tôi thì nó lại rơi vào hệ tư tưởng ý thực đấu tranh giai cấp, thù hằn cá nhân thủ cựu luôn thường trực giống như cuả người cộng sản thì bắt buộc phải thẳng thừng mà trả lời họ. Hoặc ngày xưa họ tỵ nản lẩn trốn như con thú hoang, bây giờ họ làm ăn phát đạt? Vì quyền lợi họ lại muốn bắt tay với cộng sản và bọn cam là huynh đệ, huynh muội, tỷ muội, thày trò, cha chú gì đó để tấn công tôi?

Chính tôi có trả lời công khai đàng hoàng như vậy, mà mỗi lần đều viết dài dằng dặc làm cho tôi cảm thấy thoải mái vì mình chẳng có cái quái gì để giữ, để phiền não. Nhiều lúc tôi tự hỏi hay vì tâm lý của một số người không thoải mái mà mình ngừng sáng tác, hoặc hạn chế đi ? Để dành chỗ trống cho trang Web? Nhưng tôi lại nghĩ như vậy cũng không ổn vì chỉ được lòng một 100 người mà mình mất đi nghìn người. Cho hay, tất cả những sáng tác cuả mình đều do bộc phát, tình cảm hứng thú nghệ thuật mà mình đã tôi luyện nhiều năm mới có. Những gì mình viết ra dù hay hoặc giở tin rằng cũng có hữu ích chứ không phải vô ích.

Thôi thì cứ để cho ban biên tập làm trọng tài, làm cán cân cuả tâm hồn và công lý. Cho nên thì tội quái gì mà mình phải tự chiụ gò bó trói cổ tâm hồn mình lại, đẻ làm mất đi chính mình. Ừ thì cứ cho là huyênh hoang, phô trương ngạo mạn, ba hoa đi nữa. Nhưng cũng rất nhiều ngưòi lại nhìn thấy chính cái đó lại là vẻ đẹp thẳng thắn một vẻ đẹp riêng cuả Lu Hà, trong cái huyênh hoang, phô trương đó lại là những tình cảm rất con người thực, cái xấu được vui vẻ phô ra công khai có khi nó lại là một nét đẹp thì sao?

Tôi không phải là Phật tử thuần thành nhưng tôi rất thích cách sử thế cuả người phật tử là hỉ sả. Tất nhiên họ khác tôi, là họ im lặng không thèm để ý gì với thoá mạ cuả bặm bụi trần căn, ngồi thiền hoặc tụng kinh.Tôi lại áp dụng ngược lại là làm thơ hoặc phản công lại thẳng thắn công khai theo nỗi lòng, tâm trạng, tư duy, suy tư, suy luận của mình. Những điều tôi viết ra có thể đúng, có thể sai nhưng cứ nên viết ra thì mình mới thoả mái ông Hoá ạ. Viết như tôi nhiều người bảo cứ thao thao bất tuyệt, mồm 5 miệng 10. Nhưng nếu họ hiểu đồng cảm với những điều tôi viết thì họ lại thích. Nhưng nếu họ không đủ sức theo kịp dòng suy tư cuả tôi thì họ lại cảm thấy đáng ghét, cứ miên man vô tận ào ào như suối chảy, lúc trái lúc phải, lúc ngược dòng, lúc xuôi dòng, không biết đâu là điểm dừng làm cho họ đọc thấy cũng cảm thấy mệt mỏi mà phát ghét đi.

Tóm lại theo tôi nếu bạn nào không thích những bài tâm sự của tôi thì chỉ nên đọc thơ thôi, vì thơ là vô thưỏng vô phạt. Tất nhiên không phải thơ đấu tranh. Đọc thơ đấu tranh của tôi cũng nhức nhối lắm. Trong thơ, tất nhiên cũng có bài thơ lại viết đích danh một cá nhân hay một thi sĩ nào đó mà ngưòi đọc cảm thấy như vậy là xúc phạm đến cá nhân ngưòi đó. Thật ra các thi sĩ tôi hay dùng thơ để viết về họ là những nhân vật đầu nậu cuả văn thi sĩ cộng sản chủ chương nghệ thuật vị nhân sinh. Tôi không viét bình luận về họ mà lại dùng thơ để bình luận là phong cách riêng cuả tôi chứ có phải là xúc phạm cá nhân thi sĩ đâu, có phải vì họ cũng là nhà thơ cả.  Nhà thơ cũng có 5, 7 loại khác nhau, thơ giả hay thiệt, thơ vì cảm xúc tâm trạng hay vì bát cơm manh áo, quyền lợi, điạ vị v.v…

Này ông Thuận Hoá, theo tôi cứ phải viết ra công khai những gì mà mình cảm thấy phiền não khó chiụ. Ông thấy đấy nhiều ngưòi chỉ dăm ba chữ rất xấc xược, hoặc vu vơ rất ngô nghê ngớ ngẩn mà tôi cũng viết những trang dài dằng dặc để trả lời họ. Đó cũng là một đặc điểm của tính cách tôi. Tôi không chấp nhận cuộc đời mọi ngưòi phải giống nhau về khả năng bút luận và cách biểu lộ tình cảm cá tính cuả mình trên văn đàn. Còn ông bảo phải bỏ thời gian ra để nghiền ngẫm phân tích những lời chửi bới thoá mạ mình sợ vàng thau lẫn lộn, hoặc đề phòng cả những bạn thơ chí tình mà mình kính trọng cũng là chuyện vô bổ thừa thãi ông ạ.

Theo tôi thơ là cuộc đời, mình làm thơ hay đọc thơ cuả ai mình cũng hiểu phần đời cuả họ. Đã là thi sĩ mà hai mặt thì cũng tự mình thủ tiêu, tiêu diệt mình luôn. Có làm thơ mới biết quy luật cuả thơ cũng khắc nghiệt, thơ không có chỗ đứng cho những tâm hồn tráo trở. Các thi sĩ cộng sản tâm điạ hẹp hòi thì đọc thơ họ cũng thưà biết tâm điạ hẹp hòi, và họ làm thơ không nhiều, khả năng sáng tác rất hạn chế, phần lớn ca ngợi chung chung, sáo rỗng ào ào như nước lã đấy thôi. Họ kìm hãm ngưòi khác và cũng tự nêu gương kìm hãm khoá họng mình luôn. Mong ông hiểu cho tôi, cái gì thẳng thắn chân thật công khai, không úp úp mở mở vẫn  là cách hay nhất . Đừng sợ ai mất lòng, nếu tự cảm thấy mình không làm gì hại ai.

Thành thực cám ơn ông, chúc ông và gia đình an khang, hạnh phúc và nhiều may mắn. Thôi bây giờ tôi phải đi bác sĩ, thời tiết bây giờ lạnh quá ông ạ, bị viêm họng rồi. Xin chào ông

Lu Hà

(  còn nữa )

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen