Năm
Em Mười Bảy Tuổi
Năm
em mười bảy tuổi
Khi
mới vưà thương yêu
Anh
sinh viên đại học
Hoa
trắng tặng mĩ miều...
Anh
hỏi thăm bè bạn
Dò
la biết thích gì...?
Tình
thơm nồng cháy bỏng
Lầm
lạc thành chơi vơi...
Rồi
khi em có thai
Ước
nguyện mừng tương lai
Anh
quay đi giận dữ
Hãy
phá bỏ nó đi...
Em
phải biết làm xao
Giưã
dòng người xôn xao
Bon
chen chèn xô đẩy
Cánh
hoa nhầu hư hao...
Thôi
hãy bước anh đi
Để
mặc cánh bèo trôi
Trập
trùng ra biển cả
Cho
đá ngầm tả tơi...
Nhà
người ta ích kỷ
Chẳng
hiểu cõi tâm linh
Mưu
toan thèm vật chất
Xót
xa vòng tử sinh...
Thương
giọt máu cuả tôi
Nước
mắt cứ chảy hoài
Con
ơi! là tất cả
Niềm
vui bao cuộc đời...
23.2.2012
Lu Hà
Sợi
Chỉ Tơ Hồng
cảm
tác thơ và ảnh Thi Nguyên: Em Sẽ Đến
Em
sẽ đến bằng xe gắn máy
Susuki
lay láy đường trường
Tóc
mây rạo rực má hồng
Cho
anh ngây ngất yêu thương ngập lòng...
Tình
cách biệt trùng dương biển cả
Hôn
bờ môi chan chưá thiết tha
Mặc
cho thiên hạ nhìn ta
Ngàn
thu mong đợi mái đầu sầu tư...
Em
sẽ hát tình ca muôn thuở
Rừng
trúc lâm cổ độ trăng soi
Thất
hiền tâm dạ sáng ngời
Cung
đàn réo rắc bồi hồi lòng em...
Em
sẽ dệt bên thềm trăng mộng
Tấm
khăn hồng trải rộng Hằng Nga
Trái
tim ấp ủ bao lâu
Còn
chờ gì nưã bốn muà hương thơm...
Hoa
đơm trái hạt cườm lóng lánh
Máu
không phai óng ánh tim vàng
Kết
tinh ở cõi thiên đàng
Tơ
hồng chỉ đỏ dịu dàng buộc chân
Em
ở lại nồng nàn sớm tối
Nghiã
tào khang ân ái mãi thôi
Ngoài
kia sấm chớp mưa rơi!
Thiên
lôi sét đánh kệ trời đừng lo...
21.2.2012
Lu Hà
Hết
Những Khổ Đau
chuyển
thể thơ Phương Nguyên: Có Một Ngày
Rồi
sẽ có một ngày nằm đó
Xác
tả tơi hốn có bơ vơ
Nỗi
buồn còn nặng giấc mơ
Hay
cười ngặt nghẽo bóng mờ trần gian...
Thân
tứ đại muôn vàn tha thiết
Trái
tim này đã hết khổ đau
Máu
về biển cả bao la
Tình
còn vương vấn mặn mà mãi sao?
Thế
là hết dạt dào quá khứ
Nấm
mồ hoang cổ độ trăng soi
Còn
đâu nhịp đập bồi hồi
Lạnh
lùng hơi thở cõi trời thiên thu...
Ai
nằm đó vòng hoa lạnh lẽo
Nắp
quan tài ảo não sương rơi
Dầu
thơm áo mới tinh khôi
Phấn
son lần cuối cạn rồi suy tư...
Bầy
quạ đói kêu la nhức nhối
Chiếc
xe tang tê tái bi thương
Hoa
Cườm nghiã điạ thê lương
Giọt
dài giọt vắn cánh đồng tò te
Vị
linh mục nặng nề thổn thức
Áo
chùng đen từng bước đọc kinh
Bầu
trời lãng đãng mây xanh
Huyệt
sâu ba thước hạ nhanh đòn càng
Một
nắm đất bẽ bàng ném xuống
Phủi
tay đi câm lặng quên chào
Người
nằm dưới mộ chẳng sao
Bao
nhiêu ân nghiã nghẹn ngào trôi qua...
Xác
tan rưã pha màu đất nhão
Những
con giòi hăm hở mừng vui
No
nê thoả mãn chia mùi
Món
ăn khoái khẩu xương vùi trắng ra...!
Nghe
hương gió thoảng qua ngọn cỏ
Thu
Nương ơi! còn nợ giấc mơ
Xung
quanh quang cảnh hoang xơ
Chiều
buông ủ rũ mịt mù hồn thơ !
18.2.2012
Lu Hà
Đá
Vàng Sóng Tan
cảm
tác thơ Mai Hoài Thu và Thuỷ Anh Lam: Bão Dông
Đêm
về bóng tối cô đơn
Dấu
yêu mờ ảo nguồn cơn tủi hờn
Đường
đời nghiệt ngã mất còn
Phôi
pha bọt nước chập chờn áng mây...
Mịt
mùng chìm khuất ai hay
Ân
tình mờ nhạt đắng cay hỡi trời
Người
ơi! gian dối là người
Chia
ly đôi ngả còn đòi ăn năn
Từng
ngày ảm đạm trần gian
Hằng
Nga phiền muộn trăng ngàn dở dang
Mái
đầu sương trắng lỡ làng
Cầu
kinh niệm Phật bẽ bàng tấm thân...
Hàng
thông ủ rũ khóc than
Sóng
tình cuồng nộ điêu tàn bão dông
Mình
ta lạc lõng hư không
Côn
trùng hấp hối rầu lòng mãi thôi
Vầng
trăng tan vỡ mất rồi
Trái
tim tội lỗi vương đời khổ đau
Tình
hờ ngang trái xót xa
Mộng
điên sao cứ bốn muà héo hon...
Đông
tàn trăng gió đòi cơn
Ai
về lối cũ mảnh hồn đi theo
Một
thời nông nổi trôi vèo
Tình
yêu đã chết chân đèo vắng chim...
Tiếng
lòng biển lá nhấn chìm
Mà
ai vẫn hát con tim nghẹn ngào
Cô
liêu trôi dạt bến nao
Lần
theo lối cỏ cố trèo đá lăn...
Buồn
tênh sóng nước lăn tăn
Hồn
theo chân gió hoa tàn bến hoang
Trời
mây lơ đãng phiêu bồng
Có
ai góp nhặt sầu thương cho mình?
Góc
trời lồng lộng mây xanh
Bâng
khuâng thổn thức bão tình đêm đông
Mộng
hồn chìm đắm mưa dông
Tình
sầu dãy chết vấn vương làm gì?
Nhớ
thương nuối tiếc xuân thì
Lang
thang lê bước xầm xì vương mang
Sao
chưa dứt bỏ bên đàng
U
hoài biển động đá vàng sóng tan...
22.2.2012
Lu Hà
Cầu
Vồng năm Sắc
Cá
đờ đận phải đâu chờ chết
Đó
chính là cá mệt vì ai...
Bóng
nàng tiên nữ chương đài
Bên
bờ dương liễu mãi hoài thướt tha
Phiến
đá đó ngàn thu in dấu
Cuộc
hẹn hò bao đoá trăng hoa
Mưa
ngâu sủi bột mờ mờ
Bèo
trôi nước chảy lững lờ vẩn vơ...
Hồn
song thất ngẩn ngơ lục bát
Bấy
lâu nay bát ngát muà xuân
Ngoài
trời nắng đẹp chưá chan
Muội
huynh đối đáp sóng tràn trào dâng...
Người
thiếu phụ lâng lâng huyền ảo
Vẫn
yêu đời hát muá đờn ca
Dù
cho cỏ uá dãi dầu
Tấm
lòng phương thảo mái đầu tươi xanh
Chẳng
bực tức lời oanh ý bướm
Dỗi
hờn sao đầm ấm hương quê
Trước
sau vẹn trọn câu thề
Trùng
dương dặm nẻo sơn khê mặn mà
Rèn
câu chữ mà ra tình sự
Đối
thơ ca ý tứ dạt dào
Thủy
tinh gương sáng nghẹn ngào
Cầu
vồng năm sắc trời cao mây hồng...
25.2.2012
Lu Hà
Chuá
Hãy Thương Con
chuyển
thể thơ Mai hoài Thu: Đêm Tận Cùng Đau Khổ
Sương
rơi đêm phủ mịt mù
Càng
buồn hiu quạnh âm u cuộc đời
Bóng
người xa khuất chân trời
Mình
con ở lại tơi bời ngổn ngang...
Chuá
ơi! con vẫn mơ màng
Cô
đơn giấc mộng thiên đàng khổ đau
Thánh
đường ngọn nến nhạt nhoà
Lẽ
nào số phận bạc màu héo hon...
Trả
vay nghiệp quả đòi cơn
Nưả
đêm thức giấc lệ tuôn đôi hàng
Đời
con duyên phận dở dang
Xứ
người lạc lõng lỡ làng ngu ngơ...
Linh
hồn hai trẻ bơ vơ
Chúng
cần có mẹ bên bờ trầm luân
Mưu
sinh cuộc sống khó khăn
Quá
yêu nên phải bần thần đắng cay...
Thương
con đức Chuá cao dày
Nhiệm
màu phép lạ chuỗi ngày bên nhau
Bớt
đi tủi nhục xót xa
Bốn
mươi năm đã uá màu cỏ xanh...
Tin
người con đã liều mình
Niềm
vui hạnh phúc rập rình lại xa
Mênh
mông biển ái sa đà
Tháng
năm bi lụy mái đầu tương tư
Đầu
môi chót lưỡi ư hừ
Bao
lần hẹn ước trần trừ lại thôi
Chuỗi
ngày hoa mộng buồn trôi
Trùng
dương dặm thẳm chơi vơi sóng cồn...
Chuá
ơi! hãy cứu đời con
Vết
thương rỉ máu mỏi mòn con tim
Đêm
nay bình thản im lìm
Cho
say giấc ngủ đắm chìm sầu vương...!
26.2.2012
Lu Hà
Ngọn
Nưả Lòng
chuyển
thể thơ Thi Nguyên: Mặt Trời Trong Tim
Hồn
lục bát đong đưa vạn dặm
Thơ
cuả ai đằm thắm thiết tha
Xôn
xao song thất la đà
Đèo
bòng sáu tám mặn mà chưá chan...
Mây
ngũ sắc non ngàn đắm đuối
Cầu
vồng lên le lói bầu trời
Ngưu
Lang Chức Nữ bồi hồi
Dìu
nhau chếnh choáng tìm nơi thanh bình...
Tuổi
tranh cốm đi nhanh vội vã
Lưả
trong tim ai nỡ lụi tàn
Mưa
ngâu tầm tã lò than
Bùng
lên một thuở nồng nàn còn đâu...
Cơn
gió bấc bắc Âu tuyết phủ
Người
cùng ta cảnh ngộ tha hương
Gặp
nhau giọt lệ bi thương
Đồng
thanh tương ứng dặm trường nỉ non...
Vòng
nhân ái tâm hồn lạc quốc
Vỗ
về nhau cùng bước song song
Ngẩn
ngơ cá lội xuôi dòng
Có
nghe sóng vỗ Lạc Hồng là đây...
Đông
xuân đến đắng cay cây luá
Quê
hương xa băng giá ruộng cằn
Nghìn
năm thiên cổ hiền nhân
Có
ai dìu dắt xa gần thanh niên...?
Hay
cứ mặc đảo điên xã hội
Ngoảnh
mặt đi chó sói phũ phàng
Còn
ta thong thả nhẹ nhàng
Vi
vu tiếng hát mơ màng đắm say...?
Nói
sao hết lòng này ảo não
Giận
trời xanh bạc bẽo linh hồn
Bon
chen kèn cưạ khôn ngoan
Tranh
đua danh lợi cáo chồn nhiễu nhương...
26.2.2012
Lu Hà
Hương
Nồng Gió Bay
cảm
tác thơ Thi Nguyên: Đường Thi Vô Ngã
Tinh
khôi sáng sớm mỉm cười
Hai
tay dang rộng niềm vui nắng vàng
Bình
minh rực rỡ rộn ràng
Đong
đưa gió thổi má nàng Thi Nguyên
Đài
trang hiển lộng thiên nhiên
Tình
vương sáu cõi thuyền quyên bướm hồng
Mây
đan năm sắc cầu vồng
Chân
như toả sáng thiên bồng là đây
Nôn
nao cảm giác tràn đầy
Động
Hồ sen nở cảnh này dễ ai
Bâng
khuâng nét ngọc mày ngài
Bình
minh toả rạng chân mây nước trời
Núi
đồi bát ngát hương tươi
Dương
gian may gặp một người mà thôi
Pháp
luân điểm nét tô đời
Thiền
quy vương vấn mộng hoài trần căn
Duyên
thiên tiền định nhân gian
Kià
ai lững thững tần ngần thiết tha
Hỏi
ra tên họ Lu Hà
Đào
nguyên lạc lối mặn mà vần thơ
Khách
trần dạo gót vân du
Cùng
nhau đối hoạ bên cầu ngẩn ngơ
Lăn
tăn gợn sóng xô bờ
Từng
đàn cá lội lờ đờ như say...
Nhẹ
nhàng hoan hỉ cầm tay
Nghìn
thu ai biết duyên này hay không
Thoảng
nghe dồn dập hồi chuông
Giật
mình tỉnh giấc hương nồng gió bay....
25.2.2012
Lu Hà
Chí
Nam Nhi
Đấng
nam nhi đỉnh thiên lập điạ
Lệ
tuôn trào sầu khổ mãi sao?
Nếu
như nàng đã hững hờ
Đi
tìm cô khác gái tơ đầy đường
Chẳng
duyên phận thì đừng cố chấp
Cố
ăn xôi tóp tép hại đời
Xun
xoe nịnh bợ trò cười
Anh
hùng thục nữ bồi hồi yêu nhau...
Kià
loan phượng dập dìu ân ái
Suốt
canh thâu rên rỉ tuôn trào
Mặc
cho biển động gió gào
Thiên
lôi sét đánh nghẹn ngào tình ta
Tình
tha thiết dìu nhau cùng bước
Như
Lương Sơn Bá, Chúc anh Đài
Ôm
nhau suốt cả canh dài
Ngàn
thu vằng vặc trúc mai dạt dào
Người
quân tử anh hào lương đống
Chốn
phong ba cay đắng tình trường
Gạt
sầu giọt lệ bi thương
Thiên
hương quốc sắc bốn phương đất trời...
Hãy
trổ sức đội trời đạp đất
Vững
tay chèo thảm thiết làm chi
Nàng
Ban ả Tạ si mê
Thuyền
tình bể ái tràn trề láng lai...
Nhớ
em lắm bốn bề sương toả
Em
cuả anh là đoá kim cương
Đàn
lên dạo khúc nghê thường
Thì
em hãy nói vẫn thương anh nhiều
Bởi
duyên phận khổ đau chia cắt
Trời
già kia đâu biết tình ta
Thôi
thì hẹn gặp kiếp sau
Sông
sầu bến đợi chân cầu nỉ non...
10.12.2011
Lu Hà
Bảy
Bực Ba Vui
cảm
tác thơ Thi Nguyên: Huynh Đừng Bực Nưã...
Trong
cái bực có vui mới lạ
Huynh
có roi đuổi chó vốn quen
Phong
trần dặm nẻo bao phen
Đánh
bầy đểu cảng cưạ kèn bon chen...
Huynh
thương muội hồn nhiên từ nhỏ
Được
mẹ cha chan chưá yêu chiều
Thói
đời miệng lưỡi cú diều
Mấy
khi gặp phải những điều thị phi...
Che
chở muội như người anh cả
Mắng
lưu manh sa đoạ tâm thần
Gà
đồng mèo mả hư thân
Theo
nền giáo dục bất nhân lạc loài...
Người
quân tử cần chi tiểu tiết
Những
lời dơ cần thiết cũng dùng
Miễn
sao tâm trạng nhẹ nhàng
Lòng
trong dạ sáng lâng lâng dạt dào
Lắm
bạn quý tình thơ tha thiết
Trái
tim yêu ngây ngất tâm hồn
Ngậm
ngùi nhỏ lệ đòi cơn
Đôi
khi chua chát giận hờn nổi xung...
Huynh
bất bình có thằng đểu cáng
Tự
nhận mình chai sạn sỏi đời
Sinh
đầu thế kỷ hai mươi
Ba
que xỏ lá lại rồi em ơi...
Lũ
chúng nó lạc loài ma quái
Thường
nặc danh xiả xói việc đời
Chúng
đâu có phải giống người
Tham
lam vật chất đười ươi đỏ đầu
Muội
tự nhủ trải qua uế xú
Để
bền tâm trí não luyện rèn
Vào
nhà gây nghiệp ưu phiền
Tiên
sa thần quái chúng quen thế rồi...
Phải
dạy chúng làm người tử tế
Huynh
làm thơ mắng chửi mặt dầy
Không
hình không ảnh một bầy
Như
loài cầm thú dễ hay thành người?
Tâm
điạ bẩn loi ngoi bóng bẩy
Aó
trắng tinh sạch sẽ bên ngoài
Ác
ôn hiểm độc thường hay
Hoa
hoè hoa sói phây phây điếm đàng...
28.2.2012
Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen