Cho Người Em Yêu
chuyển thể thơ Mầu Hoa Khế: Nưả Mảnh Hồn Đau
Trời ảm đạm phủ màu tang tóc
Dải luạ đen vận nước lâm nguy
Hàng cây lã chã sương rơi
Hành lang lớp học ngậm ngùi thê lương
Em khổ não đau thương hoảng hốt
Chờ đợi anh thảng thốt bơ vơ
Kià ai tiều tụy xác xơ?
Thâm quầng đôi mắt hoang vu cuộc đời...
Đi hay ở thế thời đã hết
Cộng sản về thảm thiết làng quê
Núi rừng vạn nẻo sơn khê
Bom rơi đạn nổ ê chề nước non
Cánh hoa phượng nát tan phố xá
Mới tinh khôi màu áo nữ sinh
Oán hờn thấu tận trời xanh
Điêu tàn chiến điạ tìm anh chốn nào?
Anh có nghe vi vu gió thổi
Nỗi lòng em tê tái thưong đau
Thương anh khóc mấy cho vưà
Bọt bèo trôi nổi phù du tháng ngày
Em trở lại quê hương nghèo đói
Tìm nhà anh ở dưới gốc cây
Mùi hương hoa khế tím bay
Mẹ già tóc bạc lệ rơi hai hàng
Giếng trong vắt trong lòng lạnh lẽo
Em cúi đầu phố xá buồn sao
Tiếng gà nháo nhác lao xao
Dăm ba khuân mặt bơ phờ xanh xao
Họ ngơ ngác lờ đờ lạnh nhạt
Người ở đâu phiêu bạt chốn này ?
Dòng sông Thạch Hãn còn đây
Cưả chuà nhang khói cho người em yêu!
18.3.2010 Lu Hà
Cảm Nhận Chân Tình
chuyển thể thơ Sông Hậu: Ta Yêu
Tôi cảm nhận những lời yêu dấu
Người là ai Sông Hậu thiết tha
Tình người sóng nước bao la
Âm thầm da diết thi ca não nùng...
Trải gió bụi dặm trường cách trở
Gió xuân thu cổ độ trăng ngàn
Ngậm ngùi tâm trí muôn dân
Bao năm đè nén con giun xéo quằn...
Tiếng mẹ đẻ linh hồn bách Việt
Theo bước chân thảm thiết trùng dương
Chắt chiu biển động mù sương
Thành xây khói trắng tang thương giống nòi...
Hồn tử sĩ hây hây gió thổi
Khắp muôn nơi quyết chí đồng bào
Năm châu bốn biển dạt dào
Lạc Hồng con cháu chan hoà niềm tin
Kià viễn xứ thi nhân nối bước
Thú văn chương đàn hạc theo nhau
Tâm hồn thức dậy say xưa
Sông Thương bến nước con đò tình chung
Không tiều tụy chung lưng đấu cật
Ngẩng cao đầu cất bút vì nhau
Nỗi niềm u uất chan hoà
Gieo từng hạt giống vườn hoa chân tình.
11.7.2010 Lu Hà
Nghiã Để Lại Đời
viết tặng Giáo Sư Nguyễn Liệu
Sông núi đó nước non ngàn dặm
Trí anh hùng tô thắm giang san
Quảng Nam Đà Nẵng muôn dân
Tinh thần Mộ Đức thế nhân lưu truyền
Người quận trưởng thương dân yêu nước
Tầm lòng son vằng vặc trăng sao
Ngân Hà nhỏ lệ thương đau
Đồng khô cỏ cháy hoa màu héo hon...
Sương trắng phủ Cao Nguyên Đà Lạt
Cả miền Trung thảm thiết bi ai
Hai muà mưa nắng u hoài
Năm canh rầu rĩ mảnh đời lầm than.
Chó ăn đá gà quen bới sỏi
Bởi cái nghèo cằn cỗi bấy nay
Thật thà tâm tính thẳng ngay
Một sương hai nắng tình người trắng trong.
Bờ sông Vệ cưả hàng tạp hoá
Năm ba hai Nguyễn Liệu sinh ra
Sân vườn ngập lụt hoang vu
Mênh mông sóng nước mịt mù mây sa
Chợ Long Phụng chôn nhau cắt rốn
Cùng mẹ cha khổ tận cam lai
Sớm hôm kinh sử dùi mài
Con nhà gia giáo tránh lời thị phi.
Mười sáu tuổi nam nhi tuấn kiệt
Biết suy tư phân biệt đúng sai
Oán hờn cộng sản vô loài
Mác Lê chủ thuyết thói đời đảo điên.
Cùng một nhóm thanh niên chống cộng
Vầng trán cao lồng lộng phong sương
Đoạn trường mấy bó thành chương
Mái trường Nghiã Thục huy hoàng là đây.
Ngán chế độ đoạ đầy oan trái
Một gia đình thống trị toàn dân
Bất tài dung túng tay chân
Vét vơ tài sản Sài Gòn nổi giông...
Nơi đảo vắng trùng dương sóng vỗ
Chốn Côn Sơn thảm hoạ muôn vàn
Phong ba cổ độ trăng ngàn
Sáu ba đảo chánh Sài Gòn nở hoa...
Phan khắc Sửu yêu cầu giúp việc
Việc nước nhà từng bước dựng xây
Hỏi thăm Quốc Trưởng mãi hoài
Lẽ nào cam chiụ kaki lấn quyền?
Nguyễn Văn Thiệu nổi lên tranh bá
Đám nhà binh hùng hổ từ đây
Hư danh tột đỉnh dạn dày
Đầu cơ trục lợi đủ bầy cẩu heo...
Cùng với bạn Vinh Thiều thi sĩ
chữ " Về Làng" roi rói nguồn cơn
Trưởng đoàn bình định nông thôn
Mưu sinh phát triển bình an xóm làng.
Lũ ruồi đỏ bất lương chống phá
Vì chủ chương chiếm hữu nông nô
Nga Xô chí nguyện ba Tàu
Mượn danh giải phóng âu sầu nước non.
Lệnh xử bắn từng tên chó má
Giữ đồng quê màu lá xanh tươi
Quyết tâm bảo vệ giống nòi
Quê hương tàn héo cây đời lại xanh.
Hiếm có kẻ như Chinh như Thắng
Không cậy quyền tham nhũng bán buôn
Sáng danh liêm khiết tướng quân
Uyên Thao Chu Tử " Sóng Thần" ngợi ca
Trường Nghiã Thục Vinh Thiều bàn bạc
Mảnh đất hoang tận sức dựng xây
Thương đàn trẻ nhỏ mồ côi
Con em tử sĩ có nơi học hành.
Kià xã hội Chí Minh chúng nó
Sáu mươi năm lam lũ mãi sao?
Phỉnh phờ giai cấp cần lao
Toàn dân làm chủ điêu ngoa lọc lưà.
Chiều Mỹ Quốc mái đầu sương gió
Đàn cháu ngoan như đoá xuân hoa
Rể dâu trên dưới một nhà
Công thành danh phận tình cha nghiã chồng.
Trời chẳng phụ tấm lòng ưu ái
Có những ai thiện chí như thày
Việt Nam mãi mãi sáng ngời
Tên trường Nghiã Thục tình người thủy chung.
Nghiã để lại vấn vương cố quốc
Tấm lòng này vằng vậc trăng soi
Công hầu danh tướng là ai ?
Phù du trong đám mây trời vẩn vơ!
2.8.2010 Lu Hà
Chớ Vội Cắt Cầu Trần Duyên
chuyển thể từ 3 khổ thơ Diêu Linh: Tâm Hạnh
"Phủi tay ngọc non ngàn xứ sở
Cõi hư không phổ độ sen vàng
Tình thù tứ đại giai không
Thoát niềm tục lụy tan dòng ái ân
Qua mấy nẻo gian nan trần thế
Cõi vô thường rũ bụi người đi
Vội chi khép cánh cưả đời
Quy y tam bảo về nơi Phật Đà
Thoát trần tục tâm ma trừ diệt
Những cô hồn thảm thiết thương đau
Mừng ai giác ngộ qua bờ
Bến đò sinh tử cắt cầu trần duyên"
Kià cô gái xuân thì đang mộng
Hạnh tâm vương bến đắng còn say
Hay cùng ở lại kiếp này
Trọn đường ân ái sau này tính sau?
Ta vẫn tiếc đoá hoa xuân ngọc
Nỡ sao đành dở bước kim loan
Điện vàng xao xuyến vẫn còn
Diêu Linh cô gái môi son má hồng
Còn muôn vạn trùng trùng duyên khởi
Hãy thong dong đừng vội bước qua
Gặp nhau vài kiếp đôi ta
Màn huỳnh trướng phủ la đà trần ai
Cơn mưa gió ngậm ngùi ảo não
Vẫn dùng dằng dang dở than ôi!
Thời gian ảm đạm buồn trôi
Canh khuya vắng vẻ lệ rơi mấy hàng!
9.2.2011 Lu Hà
Ăn Năn Sám Hối
Thơ tiếp theo 2 câu
" Phật bảo trần gian là bể khổ
Ta cãi lời sướng khổ bổ sung nhau"
Lênh đênh tứ hải năm châu
Bọt bèo trôi nổi nắng mưa đãi đằng
Đường tình ái mênh
mông khổ tận
Biển yêu thương lận đận lao đao
Ngàn năm bàng bạc trăng thu
Lầu son gác tiá Hằng Nga ngậm ngùi
Khách trần thế mấy ai nếm trải
Diệt khổ đau tìm cõi chân tu
Nương thân dưới cưả Phật Đà
Vượt mê bến giác qua cầu trần duyên
Lòng thanh thản giai không tứ đại
Đoá sen vàng hương nhụy gần xa
Thoảng nghe văng vẳng chuông chuà
Bình yên an lạc bốn muà hanh thông
Đợi hoàng hôn nắng vàng bảng lảng
Giấc mộng đời thoang thoảng bay qua
Tình thù biển hận bao la
Tan như một đám sương mờ hôm nay!
10.2.2011 Lu Hà
Cơn Say Ảo Vọng
Chuyển thể từ thơ tự do Vũ Hoàng Chương: Say Đi Em
Điệu kèn biếc quay cuồng hưng phấn
Khúc nhạc hồng phấn chấn mê ly
Ôm nhau ngất ngưởng đôi người
Đầu xanh lận đận ngậm ngùi xót thương
Càng thổn thức vấn vương tê dại
Người hoa xưa chăn gối má kề
Mà nay bao nỗi chán chề
Tình xuân đã héo hết bề yêu đương...?
Hồn bả lả nhưng chân chân còn dẻo
Khúc nghê thường cuộc rượu lẳng lơ
Lòng nghiêng tràn nỗi bơ phờ
Ánh đèn tha thiết mịt mờ dáng tơ
Chân lả lướt đê mê loạng choạng
Cánh tay hờ gợn sóng âm ba
Hoang vu hồn gửi nơi xa
Ánh đèn phai nhạt nuột nà ngẩn ngơ
Hãy gượng dậy mặt hoa da phấn
Dựa bờ vai đừng thẹn giai nhân
Tiến lùi lạc điệu đôi chân
Xiết tay ghì chặt toàn thân đã mềm
Trên sàn gỗ chập chờn lảo đảo
Nhớ làm chi sóng gió ta bà
Say đi rượu vẫn chờ ta
Mềm môi uống mãi mắt hoa sương mờ
Thân mềm mại còn chưa chuếnh choáng
Cuối chân trời phóng đãng người ơi!
Khát khao hồn vẫn chưả ngơi
Cung đàn nghiêng ngả lả lơi điên rồ
Rượu, rượu nưã làm sao quên hết
Trong cơn say thảm thiết bi ai
Sắc màu lướt mướt buồn trôi
Có ai hư ảnh kề môi rã rời...
Quay cuồng loạn đất trời nghiêng ngả
Trong men say bén lưả em ơi!
Thành Sầu lệ đổ tuôn rơi
Tìm trong ảo vọng u hoài chiều thu!
13.11.2010 Lu Hà
Thím Cuả Tôi
Thím cuả tôi quanh năm vất vả
Dưới nắng vàng nhuộm đoá hồng tươi
Xinh tươi yểu điệu một thời
Hai bên nội ngoại mọi người đều khen
Thím lấy Chú khi tôi tròn tháng
Mẹ sinh con đêm tối bão bùng
Cái năm cải cách bi thương
Làng quê xơ xác thê lương hãi hùng
Cha với Chú phong trần dầu dãi
Cảnh neo đơn tê tái xót xa
Thím tôi tần tảo sớm khuya
Một sương hai nắng hoa màu héo hon
Vào hợp tác chạy ăn công điểm
Việc nhà quê ảm đạm sương rơi
Các em nheo nhóc nhỏ nhoi
Năm thì mười hoạ Chú tôi về nhà
Thím thương cháu hay ho rụt cổ
Mắt trợn trừng đói sưã mẹ nuôi
Bao nhiêu tiền cuả than ôi!
Họ hàng quyên góp nuôi tôi nên người
Thím thường kể về thời thơ ấu
Mẹ nuôi tôi vất vả ra sao?
Bố thì lặn lội phương xa
Ở nhà có Thím có Bà chăm lo
Khi tôi lớn sớm khuya đèn sách
Giữ tông đường hiến hách cha ông
Thím tôi tất bật gánh gồng
Ngày hai buổi chợ bên sông eo xèo
Em gái út hôm nay kể lể
Khi Chú về cuộc sống nhiễu nhương
Tuổi thơ bao nỗi chán chường
Muà xuân đã hết lá vàng thu rơi!
24.9.2010 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen