Đợi
Chờ Trăng Lên
tặng
NS Thanh Ngân
Chờ
vầng trăng cổ độ
Tâm
tánh tự trời sanh
Thiên
thu sầu vạn cổ
Trí
huệ đức sinh thành
Có
một người con gái
Xinh
tươi như trăng rằm
Soi
bóng mình lai láng
Lăn
tăn cá hỏi thăm…
Lô
nhô làn sóng biếc
Gió
chẳng động lòng trong
Tâm
hồn cô vời vợi
Chan
chứa tầng mây không
Thơ
thẩn vầng trăng thơ
Hằng
Nga đâu có ngờ
Ra
thế nơi trần thế
Giai
nhân buồn ngẩn ngơ…
Có
một chàng thi sĩ
Đêm
nay cũng ngắm trăng
Mộng
mơ về cố quận
Chuyến
đò đành dở dang
Chắp
tay cầu Nguyệt Lão
Lay
động tới thiên đình
Cùng
Nam Tào Bắc Đẩu
Đợi
kiếp se duyên thành?
cảm
tác từ bức ảnh Thanh Ngân và hoàng hôn
3.4.2013
Lu Hà
Thời
Gian Hữu Hạn, Không Gian Trường Tồn
Ngày
sinh nhật hoa thơm quả ngọt
Thời
gian trôi, từng đọt mía lùi
Khổ
đau hữu hạn ngọt bùi
Phải
đâu là thực sụt sùi làm chi...?
Những
tấm thiệp xa xôi vạn nẻo
Bao
ân tình chèo néo đông tây
Từng
trang lần lượt tỏ bầy
Xôn
xao đây đó lời hay ý vàng…
Ồ
lạ chửa nhẹ nhàng thâm thúy
Những
vần thơ ủy mỵ thiết tha
Nghẹn
ngào trong cõi sa bà
Biển
xô sóng động la đà gió mây…
Cũng
có lúc đắm say ong bướm
Cảnh
thần tiên hồn đượm nhũ hoa
Nắng
mưa giông bão nhạt nhòa
Trời
quang mây tạnh hiền hòa nắng reo…
Rồi
đâu đó eo xèo mặt nước
Tiếng
kêu la mối đục ván thuyền
Anh
hào thục nữ căn duyên
Bọt
bèo tan hợp ưu phiền thở than…
Không
phân biệt nghèo hèn sang trọng
Chẳng
hơn thua danh vọng hão huyền
Ngẩn
ngơ đắm đuối thôi miên
Sắt
son tình để vững bền tương lai…
Mừng
sinh nhật đêm dài mộng tưởng
Đóa
xuân hoa chẳng động lòng trong
Bình
an hạnh phúc má hồng
Thuận
chàng ý thiếp biển Đông chẳng sờn…
Huynh
thì vẫn bình chân như vại
Chúc
Thi Nguyên thân ái đôi vần
Tâm
hồn dào dạt chứa chan
Tháng
ngày chiu chắt nồng nàn ý thơ…!
cảm
tác nhân đọc thơ bài thơ: Cảm Ơn Nhân Ngày Sinh Nhật
Của TN.
23.3.2013
Lu Hà
Mùa
Sau Gặp Lại
tặng
NS Thanh Ngân
Mù
xa bảng lảng vờn sóng biếc
Một
buổi hoàng hôn lạc cánh cò
Thuyền
trăng đầy ắp qua đò
Đôi
bờ tơ liễu bướm đào ngẩn ngơ…
Chiều
thơ thẩn nôn nao thục nữ
Mắt
huyền nhung tâm dạ lâng lâng
Thanh
Ngân gót ngọc dịu dàng
Hoài
lang dạ cổ bâng khuâng nỗi niềm…
Trời
thăm thẳm êm đềm sương xuống
Cảnh
thần tiên xao động lòng xuân
Có
chàng thi sĩ tần ngần
Hoa
tiên một vẫy suối tràn thơ tuôn…
Kiếp
bèo bọt vương buồn cố quận
Phận
má hồng lận đận giai nhân
Tơ
duyên trong cõi trần gian
Luân
hồi chìm nổi trăng ngàn sầu vương…
Bài
vọng cổ sông Hương bến Ngự
Đời
lữ hành mấy độ thu bay
Rượu
tình chưa uống đã say
Mùa
sau gặp lại vơi đầy em ơi!
Hãy
ghi nhận một lời đắm đuối
Khắc
vào tim cùng với thời gian
Ván
thuyền lỡ đóng mưa chan
Lênh
đênh biển cả nồng nàn bến mơ…!
cảm
tác từ tấm ảnh Thanh Ngân đứng bên bờ sông lúc chiều
tối
3.4.2013
Lu Hà
Nụ
Cười Điên
Em
chửa điên mà trời sao muốn sụp
Em
điên rồi sông nước sẽ ngừng trôi
Trái
tinh cầu hoan lạc phút giây thôi
Cười
rũ rượi âm vang loài ma ái
Kìa
người đẹp như thiên thần vệ nữ
Nụ
cười điên ngây ngất sóng men tình
Đôi
mắt huyền khát khao hỡi cô mình
Mộng
hồ điệp mênh mang sầu vạn cổ
Em
hãy hát cho sương rơi lá rụng
Dạ
hoài lang nức nở khắp trần gian
Tình
rong rêu sầu muộn những giai nhân
Nghe
gió thổi mê man miền khoái lạc
Em
hãy khóc cười lên cho thỏa thích
Để
lòng anh vợi bớt nỗi sầu tư
Bởi
kiếp này lỡ chuyến chẳng cùng nhau
Đèn
hoa trúc ái ân thành đôi lứa
Mắt
ươn ướt xa xôi về biển cả
Mộng
u hoài chan chứa mãi không thôi
Nghe
hoang vu tiếng gọi cuối chân trời
Cùng
nhịp đập trái tim hồng cộng hưởng
Cho
anh vuốt bàn tay em giá lạnh
Giữa
đêm trường tê cóng nụ cười điên
Em
giãy dụa trong ảo giác thôi miên
Đang
cháy bỏng bởi nụ hôn da diết…
Viết
tặng NS Thanh Ngân
3.4.2013
Lu Hà
Nhỏ
Lệ Sương Thu
viết
tặng Bichthuy Ly
Tích
cũ kể Lý Nhân huyện nọ
Xã
Nam Xương trăn trở Hà Nam
Cha
con cốt nhục tình thâm
Tào
khang bi lụy âm thầm khổ đau…
Vũ
thị Thiết bốn mùa mưa gió
Lấy
Trương Sinh cảnh ngộ nghèo nàn
Tình
yêu đôi lứa chứa chan
Bỗng
đâu khói lửa hoang tàn chiến tranh
Vì
xã tắc chàng đành cay đắng
Vợ
mang thai nửa tháng sinh con
Môt
mình vò võ lo toan
Mẹ
chồng ốm nặng lệ tuôn đôi hàng
Nàng
làm đám ma tang chu tất
Cả
xóm làng thống thiết ngợi ca
Thái
bình trở lại sơn hà
Mừng
mừng tủi tủi cả nhà đoàn viên
Nhưng
đứa nhỏ không quen cho bế
Lại
bảo rằng: có phải cha đâu?
Từng
đêm người vẫn về nhà
Con
chơi với bố xoa đầu mẹ khen
Chồng
sôi máu nổi ghen đánh vợ
Thật
bi ai ảo não tang thương
Quên
sinh tuẫn tiết theo giòng
Hoàng
Giang sủi bọt thê lương não nùng
Màn
đêm xuống rợn rùng gía buốt
Bỗng
đứa con thảng thốt kêu lên
Bố
về đứng nấp sau đèn
Chàng
Trương chợt hiểu bóng đen chập chồng
Ôm
con khóc bức tường tội lỗi
Ngọn
đèn dầu đắm đuối hồn ma
Trái
ngang trong cõi sa bà
Miếu
thờ nghi ngút nhạt nhòa khói nhang…
Bồng
con đứng lòng càng thê thảm
Vấn
vương hoài ảm đạm trăng lu
Mịt
mờ nhỏ lệ sương thu
Thoảng
nghe tiếng gọi vi vu gió lùa…!
thơ
cảm tác khi đọc cốt truyện và nghe bài hát “Thiếu
Phụ Nam Xương” của Thẩm Oánh
4.4.2013
Lu Hà
Mảnh
Hồn Cô Đơn
cảm
xúc khi đọc thơ Chiếc Lá Vàng ( Hoài Vân): Một Phía
Không Anh
Đời
em khờ dại yêu thương
Đôi
lần lầm tưởng theo dòng tương tư
Trời
mây bàng bạc thiên thu
Thẫn
thờ mái tóc úa màu xa xăm…
Mảnh
hồn vò võ tháng năm
Vết
đau tim nhói thăng trầm biển khơi
Ái
ân rời rã tả tơi
Giấc
mơ hoài vọng chơi vơi bẽ bàng…
Mắt
em ngấn lệ trào dâng
Đơn
côi phím nhạc dở dang lỡ làng
Mỉa
mai oanh yến nắng vàng
Xót
xa tình mộng thiên đàng xa xôi…
Rượu
tàn uống mãi không thôi
Đắng
cay sầu tủi cuộc đời mưa trôi
Điên
cuồng khao khát anh ơi!
Đêm
đen lầu ngọc lả lơi thèm thuồng…
Cô
đơn chiếc bóng bên tường
Hàng
hiên lã chã đồng hoang gió sầu
Tâm
hồn lạc lối đi đâu
Côn
trùng rên rỉ giang đầu đợi ai?
Liễu
buông ủ rũ canh dài
Sương
rơi ướt đẫm bờ vai má hồng
Bọt
bèo trôi dạt biển Đông
Phù
du kiếp phận đại dương phũ phàng…!
5.4.2013
Lu Hà
Nửa
Vầng Trăng Nghẹn
Trăng
ơi! Hãy nói đi nào?
Trời
mây rung động tuôn trào hạt mưa
Vi
lô lau lách gió đưa
Có
nghe tiếng gọi ngọn dừa sương rơi…!
Dạt
dào sóng vỗ biển khơi
Hè
về rộn rã bồi hồi hoa bay
Ve
sầu phượng vĩ cho hay
Lòng
còn khắc khoải đắng cay đợi chờ…
Xuân
hồng ong bướm xôn xao
Đại
dương băng tuyết nghẹn ngào gió đông
Sầu
tan tình hận thê lương
Hàng
cây chịu rét đoái thương cuộc đời…
Tha
hương góc biển chân trời
Tim
anh còn dấu một thời đôi ta…?
Ngóng
trông cách trở sông Hà
Vầng
trăng sẻ nửa Hằng Nga tủi hờn…
Nơi
nào dừng bước đòi cơn
Nhớ
chăng kỷ niệm mảnh hồn hoang vu
Chập
chồng cát bụi phù du
Cùng
ai chia sẻ âm u gió lùa
Mong
anh trở lại bao mùa
Hoa
soan lại trắng vườn dưa xanh rờn
Cho
em tìm lại nụ hôn
Đêm
nay ai biết trăng còn vấn vương …!
cảm
tác khi đọc thơ Liên Lưu: Anh Có Biết…!
5.4.2013
Lu Hà
U
Hoài Thiên Thu
Gió
hiu hắt ngọn đèn le lói
Em
về đây đắm đuối sương mờ
Con
đường dĩ vãng đợi chờ
Có
nghe hơi thở dạt dào xa xôi…
Tìm
dấu vết bồi hồi thương nhớ
Bụi
vô tư chăng chớ tình đời
Khói
lam biền biệt xa vời
Thăm
miền quá khứ chơi vơi não nùng…
Đầy
tâm sự quê hương một thuở
Dòng
sông xưa chan chứa niềm riêng
Điệu
buồn ca khúc thiêng liêng
Hoang
vu trống vắng xóm giềng lặng thinh…
Hồn
cay đắng chênh vênh ngây ngất
Chợt
ngậm ngùi da diết đời em
Tuổi
nào khôn lớn nhiều thêm
Gìa
đi không nổi bên thềm trăng thương…
Mùi
hoa sữa vấn vương xuân đó
Nắng
hạ về lựu đỏ phượng rơi
Thu
sầu lãng đãng mây trôi
Đông
tàn đưa tiễn chân người ra đi…
Em
nuối tiếc một thời hoa thắm
Chậm
niềm vui thê thảm xuân thì
Rong
rêu bèo bọt mong gì
Hương
say áo trắng thầm thì bướm ong…
Buồn
thổn thức long đong lận đận
Ăn
năn lạc lối trần ai
Phũ
phàng cảnh ngộ u hoài thiên thu…
cảm
tác khi đọc thơ Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng): Em Về Nghe
Qúa Khứ
10.4.2013
Lu Hà
Hồn
Xưa Vẫn Còn
Nàng
tiên đã mấy tuổi rồi
Lang
thang góc bể chân trời nước mây
Trần
gian bao nỗi đắng cay
Thiên
đình vũ điệu tháng ngày thảnh thơi
Thưa
rằng khó nói người ơi!
Như
hoa không tuổi xanh tươi mãi hoài
Quên
sao hạ giới một thời
Bao
nhiêu kỷ niệm bồi hồi vẩn vơ
Đại
dương sóng vỗ lô nhô
Ái
ân đoạn tuyệt hững hờ trăng suông
Rong
rêu bèo bọt vô thường
Phù
du trôi nổi má hồng tang thương
Bể
dâu đau đớn đoạn trường
Từng
thu lá rụng bướm ong dập vùi
Thiên
thai lạc lối bùi ngùi
Lửa
trần nguội lạnh ngậm ngùi làm chi?
Vân
du mây gió thầm thì
Phiêu
bồng muôn nẻo rầm rì thông reo
Gặp
nàng ở cuối chân đèo
Bích
Câu Kỳ Ngộ hắt heo gió lùa
Khan
hồng thơ viết xong chưa?
Thoả
lòng nho sĩ viếng thăm cảnh chùa ?
Giáng
Kiều người ngọc tranh mua
Tú
Uyên thơ thẩn bốn mùa xuân hoa
Thi
nhân duyên nợ nhạt nhòa
Nghìn
năm mây bạc hồn xưa vẫn còn…?
thơ
tặng Nàng Tiên Chân Mây nhân ngày sinh nhật
10.4.2013
Lu Hà
Vầng
Trăng Tủi Sầu
cảm
tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Mặn Mà
Thơ
em hay lắm Ngọc ơi!
Nghe
như gió thoảng mây trời biển khơi
Thư
cưu trống mái bồi hồi *
Hoàng
hôn chợt đến cảnh đời dần trôi…
Ngẩn
ngơ hai trái đào tươi
Giai
nhân tứ hải ba mươi xuân tròn
Nôn
nao dào dạt mảnh hồn
Tình
thơ lai láng biển cồn sóng dâng…
Đoạn
trường dâu bể mơ màng
Tình
xưa nghĩa cũ dở dang lỡ làng
Bóng
hình xao xuyến còn chăng
Phôi
pha năm tháng vầng trăng nghẹn sầu…
Lá
thu rơi rụng chân cầu
Thương
chàng thi sĩ mái đầu phong sương
Gió
mưa phiêu bạt bốn phương
Trán
nhăn tư lự bụi hồng trần gian…
Mấy
tuần ong bướm chứa chan
Năm
canh thổn thức trăng ngàn còn đây
Chia
ly mộng lại vơi đầy
Gặp
nhau nức nở mà say chén tình…
Mặn
mà thuở ấy em xinh
Đôi
bờ liễu rủ sân đình trúc mai
Nghẹn
ngào quá khứ vị lai
Trương
Chi tim ấy tuyền đài chẳng tan…!
*
Định viết là: Hai con chuột túi bồi hồi
13.4.2013
Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen