Sáng nay tôi mở
Facebook thấy có bài thơ cuả Mai Hoài Thu đăng vào trang cuả tôi. Vậy tôi dương
nòng đại pháo nã trả luôn hai loạt đạn liền để tỏ tấm thịnh tình.... Gọi là cảm
hứng xuất thần mà. Điều thú vị là có
thêm nữ văn sĩ Hoà Đàm là ái nữ
cuả giáo sư
Nguyễn Liệu là người có nhiều
công lao đóng góp cho ngành giáo dục dưới hai thời đệ nhất và đệ nhị cộng
hoà miền Nam Việt Nam, cũng đọc thơ và có ý kiến bàn luận.
Nhạt Nhoà Hồn Ma
cảm tác và chuyển thể
thơ Mai Hoài Thu: Hương Muà Cũ
Hương muà cũ nghe mà
hiu hắt
Trận gió cuồng xé nát
dấu yêu
Dã tràng se cát liêu
xiêu
Sương rơi phiến đá
tiêu điều hoàng hôn...
Em nằm khóc nguồn cơn ấp
ủ
Đôi vai gày lạnh giá
trời giông
Thấm buồn băng tuyết
cõi lòng
Đêm đen hấp hối bóng hồng
mờ phai...
Vết thương cũ ngậm
ngùi cay đắng
Trái tim đau đằng đẵng
thời gian
Hồn trinh lạc lối
dương trần
Sầu dâng ưá đọng sóng
tràn biển đông...
Khúc oan nghiệt thê
lương tàn phế
Tiếng côn trùng tê tái
muà tang
Mưa ngâu ngất lịm bẽ
bàng
Nhớ thương dĩ vãng ngỡ
ngàng bơ vơ...
Biển cách trở đôi bờ
cô lữ
Dư âm còn hương cũ lià
xa
Hoang vu đâu biết là
nhà
Lang thang phiêu bạt
nhạt nhoà hồn ma...!
22.11.2012 Lu Hà
Ai Nào Hiểu Cho
Hồn em tìm lại bến yêu
Lâu đài tình ái tiêu
điều hoàng hôn
Dã tràng se cát đòi
cơn
Bao nhiêu kỷ niệm vùi
chôn biển sầu...
Còn ai trải tóc gội đầu
Anh đi biền biệt dãi dầu
nắng mưa
Tương tư giọt nước lưa
thưa
Hàng hiên lã chã gốc
dưà thở than...
Tim đau lên sẹo thời
gian
U mê lạc lối thế trần
anh ơi!
Thơ em giẫy chết mất rồi
Vành tang nấm mộ cuộc
đời là chi...?
Lá thu xao xác thầm
thì
Côn trùng sóng biển rầm
rì dần xa
Đêm tàn ảo vọng bóng
ma
Lang thang cô lữ biết
đâu là nhà...
Gặp nhau ở bến Ngân Hà
Giọt châu rả rích mưa
ngâu nghẹn ngào
Lang thang phiêu bạt
liễu đào
Giai nhân khách lạ ai
nào hiểu cho...!
cảm tác thơ Mai Hoài
Thu: Hương Muà Cũ
22.11.2012 Lu Hà
Nguyên tác:
Hương Muà Cũ
Không còn dã tràng cuộn
mình se cát,
Trận lũ cuồng, xóa nát
lầu đài yêu,
Chỉ còn ta, gió biển mặn
liêu xiêu,
Chiếc lá đau trơ cành
khô mùa cũ...
Không còn anh, đêm về
ai ấp ủ,
Bờ vai gầy lạnh giá
tuyết trời đông,
Thấm những cơn dông,
tan nát cõi lòng,
Đêm hấp hối, bóng
sương phai thầm lặng …
Vết sẹo thời gian làm
liều thuốc đắng,
Cơn gió vô tình chạm nỗi
đau tê,
Hồn vẫn lạc loài giữa
cõi u mê,
Thơ giẫy chết trên môi
sầu ứa lệ …
Giọt máu nghiệt oan
đêm tàn hoang phế,
Nhỏ xuống ngậm ngùi
đưa tiễn mùa tang,
Thánh thót mưa khan, lịm
tiếng cung đàn,
Bao thương nhớ đi về
miền quá khứ…
Vĩnh biệt nhau, mối
tình sầu cô lữ,
Dư âm nồng mùa hương cũ
chia xa,
Giữa hoang vu, cô quạnh
kiếp không nhà,
Hồn phiêu bạt, lang
thang… người khách lạ…
San Jose, những ngày
cuối Thu, tháng 11/21/2012
Mai Hoài Thu
Hoà Đàm: Thơ CHị MHT
hay lắm!.cảm ơn Chị. Còn hai baì thơ của Anh Lu Hà thì tuyêt vời. Cảm ơn Anh Chị
nhé!
Lu Hà: Cám ơn cảm nhận
vô tư cuả Hoà Đàm. Em đang nuôi trong lòng cái mầm thơ tình ái đấy. Để có được
sự hoà điệu với thiên nhiên và tình người anh phải đọc và nghiền ngẫm gần hết tất
cả thơ cuả Nguyễn Du, Tản Đà, Nguyễn Bính, Hồ Dzech, Hàn Mạc Tử vân vân và vân
vân...đấy Hoà Đàm ạ. Và sẵn có cái tính đa tình hoài cổ nưã nên mới có thơ
luôn. Cái trước tiên là tấm lòng ngay thẳng biết yêu, biết ghét và cả biết chửi
nưã. Chửi đúng chỗ, đúng cách, đúng đối tượng và hoàn cảnh vì lương tâm kẻ sĩ không chửi không được.
Hoà Đàm: , haha, thơ
tình thì ai cũng thich cả, em thấy mấy Anh, mấy Chị, Chú Bác.....say cả kià. Dạ
em mê thơ tình nên đi dạo vào vườn thơ để hoc đó, có thầy là Anh ...Nhưng Anh bận
quá. Huynh à, em hay đùa vơí mấy bạn " nếu nhà ai mà thấy tự dưng, chồng,
vợ, hay con lớn...hay Ba Má gì đó biến đâu mất thì cứ vaò trang của chị MHT thì
thấy ngươì đó đến đây mấy giờ không cần báo cảnh sát," Em vaò đây thì tìm
Anh ra ngay. Nói vậy nghĩa là thơ Chị rât hay, lời thơ không đưa ra những kiến
thức văn hoc khoa học, địa danh gì cả. Anh thì có cả, caí này rat khó-vì cần
đoc rất nhiều....Nhưng thơ Chị rất ư là tha thiết, rất sexy, dễ hiểu đi vaò
lòng người đọc, nên ai cũng say cả. Em cũng mê đấy! Mỗi người có cái phong cách
thơ riêng, đây là pong cách thơ đăc biêt của MHT, rat hay. Còn Anh thì có cả,
vì Anh là thiên tài mà, nhưng Anh à : Anh hùng mơí tỏ măt anh hùng, nên thơ Anh
rất ít người comment, chính những nàng kiều nữ Anh cảm tác tăng thơ quá trời chứ
có bao giờ đọc thơ trên trang của Anh đâu? NO, đó là chuyện nhỏ của thi sĩ, Anh đừng bận tâm nhé, vì em và ban em có đâù
óc toán hoc 1 chut nên đi tim kết quả của cái " say" anh à, tui em có
hết status về thơ trên FB nè. Anh nhớ nhé: Anh là Anh, và cứ làm nhé, em và Chú
thi sĩ Thanh Hoàng 100% ủng hộ Anh nhé. Chị MHT thì hay ,Anh thì tài quá, em
thua...đi vòng đọc thơ cho vui thôi. Em xin lỗi dài dòng ơ đây. Cảm ơn Chị MHT
nhé!
Lu Hà: Hoà Đàm ơi! Thật
ra cái thú chơi thơ cuả anh mênh mông và rộng lắm. Phần lớn thời gian anh hay
lang thang vào vườn thơ cuả các bậc tiền nhân hoài cổ. Chỉ có các vị đó mới làm
cho lòng anh vui và thoả chí bình sinh. Nhưng người thiên hạ thì khác họ so đo suy
bì từng củ hành củ tỏi họ tốn thời gian để viết ra những bài văn luận dài dằng
dặc để thoá mạ thơ người khác như tụi văn nô Hữu, Thanh, Viên, Diệu và ngày nay
là bọn Cam con cháu chúng trên mạng Internet này.
Trình độ cuả bọn Cam u
mê tăm tối chưa thể viết văn được như cha ông chúng là bọn thằng Hữu, Thanh,
Viên, Diệu... Bọn đầu nậu bồi bút này còn có khả năng viết ra con cà con kê về
quan điểm giai cấp gì đó, chụp mũ nâng quan điểm bố láo bố lếu dở hơi cám hấp,
hay vu khống tố cáo ai. Còn bọn Cam chỉ
có khả năng thổ ra mấy câu lăng mạ mày tao chí tớ tủn mủn như: thơ mày như rác,
dở ẹt rồi tịt ngòi luôn vì chúng ít học với mớ kiến thức Mác Lê Nin, Mao Trạch
Đông cà rỉ lỗi thời thì làm sao mà đấu lại được với thế giới văn chương văn
minh hở giời. Cha nào con ấy giỏ nhà ai quai nhà ấy, cha cộng thì con cóc là lẽ
tất nhiên Hoà Đàm ạ.
Kể cũng tội cho chúng
nó không biết ăn phải cái gì mà ngu như vậy? Không ai ngu và hâm như bọn thằng
Hữu, Thanh, Viên, Diệu. Chúng nó cũng từng làm thơ tuy rằng chỉ là thơ cóc ghẻ,
nhưng chúng cũng phải biết làm một bài thơ vất vả lắm. Người thi sĩ phải động
não suy nghĩ, cảm xúc, vận động tất cả các giác quan rồi chọn câu lưạ vần để
làm ra một bài thơ để cho người đời thuởng lãm ý vị và giá trị tinh thần cuả
con người thì chúng nó lại làm cái công việc vô bổ thưà thãi là ra công viết
văn con cà con kê rẻ rách ra để lăng nhục người làm thơ. Trên thế giới không có
nơi đâu dở hơi hâm cám hấp như bọn này.
Anh rất ít la cà trên
các trang cuả ai đó trên mạng Facebook kể cả các cô kiều nữ mà anh quý mến trân
trọng như Mai Hoài Thu, Thi Nguyên, Thimyngọc Huynh, Hương Nguyên, Jackie
Lương, Thủy Anh Lam, và cả Hoà đàm nưã vân vân và vân vân... Chỉ trừ các cô ấy
đăng thơ mình vào trang cuả anh thì anh mới chịu đọc vì anh ít thời gian. Anh
còn phải tự học nưã tất cả các luồng tư tưởng triết giáo, tôn giáo chứ, vì đó
là niềm say mê cuả anh. Tất nhiên khi đọc thơ anh rất nhiều người cảm ngộ ra,
và họ trân trọng quý anh. Còn bọn tiểu nhân vô lại con cháu ông Hồ thì hằn học
căm tức, nhưng chúng không thể viết bậy, giả dụ có comment vào trang cuả anh và
anh sẽ xoá béng đi.
Chúng chỉ còn khả năng
cơ hội duy nhất là lợi dụng trang cuả các cô kiều nữ mà anh cảm tác thơ anh vào
đó là chúng cứ lăn sả vào comment bậy bạ cho sướng và thoả mãn tâm điạ cuả
chúng. Còn Mai Hoài Thu, Thi Nguyên hay các nàng kiều nữ khác cứ để vậy không
xoá đi cũng tốt hay tự các nàng phản bác lên án khuyên nhủ bọn chúng thì tùy ý
anh không quan tâm lắm.
Thường thường đối với
bọn đểu anh không bao giờ phản bác cãi cọ tranh luận gì với chúng mà anh nhân
đà đó mà làm thơ diễu cợt lại. Gọi là cảm hứng thi hứng bực bội cũng ra thơ em ạ.
Tâm trạng nào thì có thơ cuả tâm trạng ấy. Nó đểu với anh cũng là cơ hội và niềm
vui cho anh để làm thơ nhạo báng lại chúng. Nhạo báng cũng là một thể loại văn
học phong phú. Cho nên nhờ giời anh gặp lắm bọn đểu lưu manh bất tài nhỏ nhen
ti tiện trên mạng mà cho anh có cơ hội
may mắn sáng tác ra hàng trăm bài thơ nhạo báng.
Anh không quan tâm lắm
với cái trò nhấn chuột( Like) tôi thích gì đó. Nhưng cũng có người thích thực
lòng, trân trọng lắm tự đáy lòng họ hiểu thơ thực sự, nhưng ngược lại cũng có
những kẻ lưu manh giả dối thích làm trò hề nhấn con chuột để tăng điểm cho đồng
đội trên mặt trận văn hoá cuả đảng.
Anh có cảm giác linh cảm:
Bọn Cam có hẳn cả một tổ fun, một đội ngũ cò mồi báo hại tự lập ra để ăn lương
đảng nhấn chuột ủng hộ các đồng chí trong công tác hoạt động cách mạng bí mật
trên mạng Internet với cái trò thơ phú ba lăng nhăng kiểu quán nước viả hè rồi
cười khặc khặc tự cho là mình vui tính
hài hước lắm, thỉnh thoảng chúng cũng nôn mưả ra thơ tình tang tính tang gì đó
... Chúng vờ vĩnh huynh huynh muội muội, tỉ tỉ muội muội với cô kiều nữ nào
đó...Sau đó chúng lấn dần trang cuả thân chủ mà chúng đã xâm nhập để lấy điểm cảm
tình. Khi đã có chỗ đứng tạm ổn thân chủ không xoá tên chúng đi thì bước thứ
hai tấn công thoá mạ những ai làm thơ chống đảng hay ai đó lấn áp mất phần thơ
cuả chúng? Chúng tấn công trực diện thẳng vào gọi hẳn anh tên là thằng Lu Hà óc
chó làm thơ. Anh làm thơ tặng các cô kiều nữ là quyền cuả anh chứ anh có tặng
cho bà ngoại hay cố nội nhà chúng đâu mà chúng vô lý chửi anh? Nhưng anh lại
càng khoái vì như chúng tự ngưả mặt lên trời nhổ bậy, anh không thèm thọ nhận
mà phớt lờ đi theo kiểu con cháu nhà Phật thì nước bọt đờm dãi cuả bọn chúng lại
tự rơi vào mặt chúng mới khoái.
Đối với anh có trí tuệ
tâm hồn thì cái quan trọng là nội dung đích thực họ viết văn thơ gì có đáng đọc
không? Chứ có phải đầu gà bã đậu đâu mà nhìn những con số ( like - tôi thích )
để nở rộng to lỗ mũi bằng cái điếu bát theo kiểu Hồ Chí Mít là tự cảm thấy hả
hê hãnh diện tự hào lắm rồi về cái tài phun phân nhả bọt. Những lời anh tâm sự
với Hoà Đàm rất chân tình và sự thực là như vậy em a. Cuộc đời mà có người nọ kẻ
kia là điều dễ hiểu nhưng ta nên lấy đó làm kinh nghiệm sống cũng có ích đấy chứ?
Em thông minh và hiểu
rất sâu thói đời.
Chúc em vui vẻ vô tư
và hồn nhiên. Có vui vẻ vô tư và hồn nhiên mới có khả năng sáng tạo được và khi
có gì bực bội em phải tự viết ra để chia sẽ với mọi người là điều tốt nhất. Một
kiểu tự điều chỉnh cân bằng thể trạng gọi là Psychotherapeuten
22.11.2012 Lu Hà
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen