Hồn Trinh Thiêm Thiếp
cảm hứng với Tạm Biệt Tình Đầu: Không Thể Nào Em Quyên Được Anh Đâu
Em thiêm thiếp tình đầu xao xuyến
Đồng cỏ hoang quyến luyến không dời
Mơ màng tận cuối chân trời
Thương con cò lạc chơi vơi bến tình…
( thisiluha.blogspot.com ) Tôi Lu Hà, trong các sáng tác của tôi chỉ có một bút danh duy nhất bất di bất dịch là Lu Hà. Khi viết tay, đánh máy hoặc in ấn đều rõ ràng Lu truớc Hà sau. Thiết tưởng cũng chẳng cần biết tên họ thật của tôi trong giấy khai sinh làm gì? Chỉ vài bức ảnh của tôi đăng rải rác trên mạng Internet cũng đủ cho mọi người biết rõ Lu Hà là ai? Thơ văn của tôi phần lớn đều ghi rõ ràng ngày tháng năm sáng tác.
Hồn Trinh Thiêm Thiếp
cảm hứng với Tạm Biệt Tình Đầu: Không Thể Nào Em Quyên Được Anh Đâu
Em thiêm thiếp tình đầu xao xuyến
Đồng cỏ hoang quyến luyến không dời
Mơ màng tận cuối chân trời
Thương con cò lạc chơi vơi bến tình…
Trường Ca Sự Thật Thánh Thần
Cảm hứng với trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 120
Muôn vạn nẻo đường về La Mã
Sự thật còn lắm ngả than ôi!
Thánh thần chỉ một mà thôi
Ấy là chân lý cá hồi rõ chưa?
Trường Ca Nghề Làm Vua Béo Bở
Cảm đối trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 126
Nghề vua chúa cha truyền con nối
Cả triều đình múa rối chen chân
Muôn tâu thánh thượng thảo dân
Đầu chày đít thớt xác thân dật dờ
Trường Ca Khát Vọng Tinh Thần Nhân Bản
Phỏng dịch theo trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức phần 5
Có dân tộc nay gần trăm triệu
Mãi vẫn còn lếu tếu trẻ con
Ngược xuôi chạy nhảy lon ton
Tản Đà ngao ngán nước non thở dài
Trường Ca Anh Hùng Thảo Khấu
Cảm tác từ trường ca cập thời của paul Nguyễn Hoàng Đức phần 8
Xã hội đen trở thành hảo hán
Anh chị thường ăn chặn cướp ngày
Hội phường bất mãn thẳng ngay
Giật đồ sinh nhật chân tay lẹ làng
Cái Rốn Nở Hoa
Chao ôi, cái rốn nở hoa
Nôn nao hương nhụy mật hòa láng lai
Bướm hồng dìu dặt mãi hoài
Mắt huyền lúng liếng mày ngài liễu bay
Thầm Gọi Tên Ai
cảm xúc hình Pich Hạnh đứng bên cửa sổ
Sáng nay thầm gọi tên ai
Nửa vòng trái đất canh dài mưa chan
Đêm qua giấc mộng nồng nàn
Cung đàn nức nở non ngàn biển dâu
Ai Hay Chỉ Có Ngọc Lan ( Ngọc Vũ)
Ai hay chỉ có ngọc lan
Hương thơm bát ngát nồng nàn mến yêu
Thơ anh vào những buổi chiều
Cùng cô thiếu nữ mĩ miều ngóng trăng
Chúa Gọi Hồn Con
cảm xúc khi đọc thơ Tường Vy: Nhớ- Xin Thương
Hồn lìa khỏi xác về đâu
Nhân loài chan chứa tinh cầu còn đây
Thương yêu cho bát nước đầy
Kẻ đi người ở từng giây khắc vàng
Hoàng Hôn Thăm Thẳm Mắt Em*
viết tặng nữ văn sĩ Hoà Đàm
Hoàng hôn thăm thẳm mắt em
Trăng lên lã chã vương thềm sương thu
Thương Ba chiếc bách mịt mù
Bao phen khổ hạnh âm u gió lùa
Mộng Tào Khang
tặng Hiền Châu
Anh cầm lái em ngồi đón gió
Mộng tào khang thuyền ảo sương mơ
Hằng Nga sõng sượt mây mờ
Khuâng vàng lóng lánh đôi bờ đại dương...
Này Anh Chị em Ơi!
Này anh chị em ơi!
Mưa sa dòng lệ rơi!
Hãy nắm tay xiết chặt
Vùng lên để làm người
Bâng Khuâng Sầu Cảm
thơ đối cảnh với Hiền Châu: Lánh Những Cuộc Vui
Ai hay thục nữ chống cằm
Bâng khuâng cái kén con tằm nhả tơ
Dửng dưng dáng vẻ hững hờ
Hồn mây tẻ nhạt bơ vơ nỗi niềm…
Lu Hà Thầm Gọi Hiền Châu
Lu Hà đáng mặt trai tài
Hiền Châu thục nữ trang đài thuyền quyên
Nỗi niềm tủi hận tơ duyên
Đại dương ngăn cách sầu miên u hoài...
Mây Gió Gọi
đối cảm với Mi Pha: Lời Của Gío
Tiếng gió gọi thì thào ân ái
Chòm mây hồng chẳng ngại đường xa
Đưa hồn trở lại quê nhà
Tìm nàng thiếu nữ tên là Mi Pha
Ngóng Hương Đưa
họa thơ Nguyễn Vô Cùng: Hỏi Gốc Mai Vườn Cũ
Bần thần chạnh nhớ gốc hoa xưa
Chắc hẳn thê lương trận gió mùa
Bầm dập cỏ cây hờn tháng úa
Điêu tàn muông thú oán ngày mưa
Tha phương thổn thức buồn trăng lạnh
Xứ xở u hoài khóc nắng trưa
Hờ hững tiết đông sầu cố quận
Mai vàng tựa cửa ngóng hương đưa!
Tiên Nữ Lả Lơi Cười
Good morning cúc cu!
Nằm chổng phao lên giời
Miên man sóng biển vỗ
Cái bướm giục người ơi!
Mấy Hồi Chương
họa thơ thi hữu Nguyễn Thanh Hoàng: Thao Thức
Canh chày buồn bã nhớ quê hương
Khắc khoải bâng khuâng khúc đoạn trường
Xứ xở nơi nao đầy tuyết phủ
Miền xa quang cảnh ách tai ương
Chạnh lòng sông núi vương dòng lệ
Xót dạ hồn thiêng quặn khổ thương
Đại họa giặc tàu bầy hán ngụy
Giống nòi thoi thóp mấy hồi chương
Thời Gian Chẳng Đợi Ta
hoạ thơ Người Thương Phố Thị: Người Già Và Mùa Xuân
Ta vẫn ngồi đây ngóng đợi xuân
Lả lơi say đắm cõi hương trần
Phấn son chẳng quản bèo vương dấu
Rượu nhạt sá chi tuyết giá mang
Gà gáy năm canh hồn vọng tưởng
Chim gù sáu khắc mộng hoài han
Vầng dương lừng lững qua song cửa
Một giấc ngủ trưa chửa kịp tan
Lạc Bến Mơ
hoạ thơ Lý Hiểu: Giấc Mơ Xưa
Bức họa tương tư giọt lệ thơ
Cành xuân nặng trĩu hạt sương mờ
Trái thơm quả ngọt hình trang giấy
Rượu đắng men chua nét bút xơ
Thân héo bỏ đi không trở lại
Hồn sầu ở lại giữa đôi bờ
Heo may rặng liễu trăng vào mộng
Thoang thoảng hương đào lạc bến mơ
Bài Ca Di Dân
Cảm xúc thơ Goethe bài 183
Gạt nước mắt ra đi
Tìm nơi cùng nương náu
Cho muôn đời con cháu
Chim đậu miền đất lành
Bài Ca Tháng Năm
Cảm xúc thơ Goethe bài 173
Không khí dần ấm áp
Bâng khuâng mây nhẹ trôi
Nghe trái tim bồi hồi
Tâm hồn tôi bay bổng
Khát Khao Mãi
Cảm xúc thơ Goethe bài 163
Khát khao tình say đắm
Vĩnh viễn trái tim tôi
Những giây phút bồi hồi
Các vị thần cầu nguyện
Các Bậc Thánh Thần
Cảm xúc thơ Goethe bài 152
Bậc thần linh vĩ đại
Nhân loại sẽ tôn thờ
Thực hiện những ước mơ
Vinh quang trên trái đất
Thiên Nhiên
Cảm xúc thơ Goethe bài 142
Quang cảnh thật buồn cười
Họ rửa sạch trang trại
Bao vườn cây oan trái
Hoa bướm giận hờn chi?
Ngần Ngừ Hoa Trôi
tặng Mai Hoài Thu sau khi nghe hát bài: Lạc Loài Một Kiếp Du Hoang
Buồn sao một kiếp du hoang
Niềm đau cố quốc bàng hoàng nhớ thương
Bơ vơ cát bụi tha phương
Ngẩn ngơ đâu đó trăng vương bến đò…
Trích dẫn: KHÔNG DÁM LIKE!
“ Khi tôi mới mở trang facebook (cách đây khoảng 2 tháng rưỡi), một số bạn ở Việt Nam thường xuyên bấm LIKE và góp ý kiến, có người còn SHARE cho bạn bè. Nhưng gần đây, một số bỗng dưng mất biệt. Hôm nay, tôi nhận được, trong inbox, một số lời giải thích: Họ vẫn đọc và vẫn thích nhưng họ phải im lặng, sau khi nhận được những lời cảnh cáo từ đồng nghiệp và từ gia đình với lý do: Phản động! Cuối cùng, vì sợ ảnh hưởng đến công ăn việc làm và đời sống, họ không dám LIKE hay góp ý hay SHARE nữa.
Đôi Dòng Tâm Sự Với Má Con Nhà Mai Hoài Thu
Bên Tách Cà Phê Buổi Sáng Về Chuyện Học Hành Thời Nay. Mỹ - Đức - Việt Nam.
Chúc mừng Mai Hoài Thu có con gái ra trường, hết lớp 10 hay lớp 12 đấy? Trông cháu
Tina chỉ khoảng 15 hay 16 tuổi, mà có khi chưa đến lưá tuổi ấy.
-Mai Hoài Thu: Thưa Bác Lu H à, cháu Tina Mai 25/8 nay mới được 14 tuổi, cháu vừa
học xong lớp 8 (Middle School), sang năm cháu lên lớp 9 (High School) rồi. Cám
ơn Bác đã chúc mừng cháu.
Sáng nay rong chơi trên mạng, vô tình tôi nhặt được một mẩu văn rác của một ngã cha ky chú kiết nào đó trong báo điện tử thanh niên Việt Nam ngày nay, dấu tên tung lên mạng nhằm ca ngợi tên việt gian Nguyễn Cao Kỳ từng là phó tổng thống miền Nam cộng hòa và y cố tình vu khống mạ lị nhà đấu tranh Ngô Kỷ kính mến của chúng ta. Vì vậy tôi đành phải bỏ chút ít thời gian phân tích bài viết này. Lột trần tính chất nguy hiểm của nó giống như bài báo của ông Hồ Chí Minh cũng dấu tên tựa như Trần Dân Tiên hay T.Lan gì đó trong chiến dịch mở màn cải cách ruộng đất để có cớ giết ân nhân của các cán bộ gộc cộng sản, một người đàn bà phúc hậu tên là bà Nguyễn thị Năm hay Cat Hanh Long: “Địa Chủ Ác Thật ´´
Tôi đã xem hết phần 1 còn phần 2 chưa biết thế nào? Nhưng sơ bộ đã thấy ngán ngẩm vô cùng cho lối lập luận thiếu tư duy, trí tuệ triết học rất ấu trĩ trẻ con, quanh co dây cà ra dây muống của Vũ Chung với những câu hỏi lắt léo phải nói là rất xảo quyệt của ông chứ chẳng phải tốt lành gì. Tôi xin thưa rằng: Tôi rất ghét cái lối tỏ ra điềm đạm kịch cỡm của ông Vũ Chung mà tâm địa của ông, theo tôi phán đoán qua vẻ mặt củ chỉ ánh mắt ngôn từ lại rất đen tối nhiều uẩn khúc, không minh bạch rõ ràng. Còn Ngô Kỷ cái vẻ ngoài tưởng như nóng nảy sôi sục như dầu sôi lửa bỏng nhưng trong lòng anh ấy thì trong sáng vặc vặc như trăng rằm. Anh ta quả là một con người chính trực hiếm có như đã có từ trong bào thai mẹ vậy, nhất định sinh ra để làm người chính trực, dù ai nói ngả nói nghiêng, khích bác khinh khi thì anh ta vẫn mãi mãi là người chính trực do cha mẹ sinh ra vậy.
Tiểu đệ Lu Hà xin có lời bàn với Đại Ca ngô Kỷ người mà Lu Hà ngưỡng mộ như một nhà trí thức lớn, một triết gia một nhà hùng biện. Đại ca công khai đăng lên mạng Internet những lời thóa mạ chửi bới của những con chó ghẻ vô học đó cũng rất hay, để cho thiên hạ được thưởng thức món văn phong dưa khú của lũ con cháu họ Hồ. Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người. Đại ca còn khuyến khích cho nó bốc máu lên chửi thêm nữa đi, cứ phun cứt đái ra cho đồng loại hàng vạn có khi hàng triệu thèm ăn phân của chúng mày. Chúng mày chửi đã có những thằng giống hệt như chúng mày đọc rồi, nhai ngấu nghiến thỏa mãn cười ha hả tự sung sướng hạnh phúc mãn nguyện với nhau rồi. Còn Ngô Kỷ đây là một văn sĩ chỉ thích đọc những áng văn siêu quần bạt chúng của những triết gia thi nhân văn hào đâu có thời gian đọc mấy thứ rẻ rách này.
Đôi Dòng Cảm Nghĩ: “Ngày Mai Đi Nhận Xác Chồng.“
Hôm nay lần đầu tiên trong đời. Tôi đã nghe bài " Tưởng Như Còn Người Yêu " của nữ thi sĩ Lê Thị Ý với câu nói não nuột: Ngày mai đi nhận xác chồng
Bài thơ rất thương đau, nhưng vô nghĩa không có ý thức nhân văn chính trị xã hội. Hết sức tầm thuờng vô vị của một tâm hồn đàn bà ích kỷ, hoàn toàn không có tình yêu về chồng mình và niềm tự hào xót xa thật sự từ đáy lòng mình về người chồng: Tổ quốc danh dự và trách nhiệm. Tôi không muốn có lời khiếm nhã mất lịch sự xúc phạm đến nữ thi sĩ Lê Thị Ý. Mong chị thông cảm cho tôi. Tính tôi ngay thẳng bộc trực. Tôi ngán nhất câu:
Núi Đôi
Em cũng xinh mà chị cũng xinh
Nở chung một mẹ bó hương đời
Tháng năm đủng đỉnh tròn theo nguyệt
Bẽn lẽn người qua ước ngắm chơi
Đau
lòng thương khóc Nguyễn Du
Than ôi, trinh tiết ngàn thu Thúy Kiều
Qủy già ác độc Vũ Khiêu
Minh Xuân đào mả bao điều cưỡng dâm
Lu Hà
Hôm
nay đọc trên mạng Facebook có bài báo của Đặng Vỹ với nhan đề:
“ Cười Té Ghế Hay Đau Lòng Với Chữ Sửa Truyện Kiều “
Tâm Hồn Nghệ Sĩ
Cảm xúc thơ Goethe bài 128
Vẽ đi chàng họa sĩ
Đừng nói chuyện làm gì
Bài thơ ấy thầm thì
Khi mật hoa rơi xuống
Gan Lỳ
Cảm xúc thơ Goethe bài 125
Ngày mai là lễ hội
Thánh Martin dưới làng
Người vợ hiền dịu dàng
Thiết tha nhào bột bánh
Đoàn Ca Kịch
Cảm xúc thơ Goethe bài 115
Đoàn ca sĩ hát rong
Vang vọng to ngoài cổng
Điệu kèn hòa tiếng trống
Phách cũng đập liên hồi
Mừng Chúa Giáng Sinh
Cảm xúc thơ Goethe bài 105
Một vì sao sáng nhất
Xuất hiện giữa bầu trời
Đồng thời ở ba nơi
Ba vị Vua dẫn dụ
Tình Ca Muôn Thuở
Cảm xúc thơ Goethe bài 95
Tình rượu vang cổ kim
Được tôn vinh nhiều nhất
Những tâm hồn chân thật
Liên kết thành bài ca
Gửi Cô Lottchen
Cảm xúc thơ Goethe bài 84
Mến gửi cô Lottchen
Niềm vui xin chia sẻ
Một buổi chiều đẹp đẽ
Bắt tay với chúng tôi
Bi Thương
Cảm xúc thơ Goethe bài 67
Hương sắc tàn phai
Hoa hồng bi ai
Thì thào dỗ dành
Nhưng cũng không thành
Hy Vọng
Cảm xúc thơ Goethe bài 53
Tháng ba tuyết còn rơi
Mầm lá xanh chớm nở
Những côn trùng bé nhỏ
Ánh mặt trời xốn xang
Tết Không Pháo Hoa
Năm nay không pháo hoa
Bởi vì Corona
Reo rắc toàn thế giới
Tiếng trâu già rên la
Tình Bạn An Ủi
Cảm xúc thơ Goethe bài 32
Đại bàng đang kiêu hãnh
Vỗ cánh qua đại dương
Sức trai tráng kiên cường
Sông núi nào cản được
Yêu Em Vô Hạn
Cảm xúc thơ Goethe bài 21
Tuyết trắng rơi tơi tả
Mưa như cối bột say
Hơi nước đã tràn đầy
Gió thì ngược khe suối
Bạch Cốt Tinh
Cảm xúc thơ Goethe bài 11
Người cha dỗ dành con
Dòng máu phun trên ngực
Phút chia ly thổn thức
Bà lão bạch cốt tinh
Giác Quan Lừa Dối
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 195
Có một nhà thông thái
Sống bằng những giác quan
Triết học cũng phàn nàn
Làm sao mà chính xác?
Lý Lắc: “Tình – là căm phẫn vô cùng nhưng lại hận không triệt để
Là tê tâm liệt phế, nhưng lại đau không chết tâm
Là nhạt như thủy, nhưng có ngày tỉnh lại, đã không xa lìa không vứt bỏ
Không oán không hối, bỏ không được, buông cũng chẳng đành.
Vốn dĩ tình… là không thể tránh được.“
Kìa Toà Thiên Hương
Cảm hứng với Lý Lắc
Hiền Châu viết:
“ Rủng rỉnh nàng thu khoe áo xinh
Nhíu đụng nhành sương..lá nhùng nhình...
Đường hoa đọng khiết trườn mơ mẩy...
Lối cỏ vum đầy cựa nhựa trinh…
Đành Mất
Nàng Thơ
Lạc mất người xưa mãi ngóng chờ
Chiều buồn xứ lạ nhớ nàng thơ
Cung đàn lỗi nhịp lòng tê tái
Khúc hát sai âm dạ thẩn thờ
Nhớ buổi tương phùng đâu mãn nguyện
Mong ngày gặp lại chỉ là mơ
Không còn đối ẩm cùng ai nữa
Vắng bóng ĐƯỜNG THI bỗng̣ hóa khờ.
Sở dĩ Hà mỗ tôi thấy nên cần viết bài tâm sự này với cô nữ văn sĩ Lương Cẩm Quyên hiện nay đang sống ở Việt Nam về bài thơ 8 chữ của cô với tiêu đề :“Xin Đừng Xa Lạ “mà cô Trần Hiền Châu gửi vào trang Facebook của tôi. Nhờ tôi cảm tác và tôi sơ ý không hỏi căn cước bài thơ. Vì tính tôi phóng khoáng thấy có thơ hay là cảm tác, cảm đối liền. Thiên hạ nhiều kẻ xấu bụng luôn manh tâm trăm phương ngàn kế luôn muốn vu khống xỉ nhục tôi.
Lời Hứa Hẹn
thơ tri ận Thu Hà
Sẽ bình giảng từng bài thơ nhé
Nếu em ngâm bất kể về ai
Thuyền anh cập bến chương đài
Liễu xanh đào thắm áo dài tơ vương
Hôm nay tôi nhận được ý kiến phản hồi của một cô thi sĩ, ca sĩ xinh đẹp một câu nói hơi cường điệu theo kiểu con gái miền Nam Bình Định quê ta. Đại để:
“ Úi trời ơi! Đọc thơ Anh Lu Hà buồn quá, nếu phải ăn cháo mà đọc thơ này thì sầu cảm và chết bệnh luôn.“
Lu Hà: Cám ơn Truc Hoang Le ( tên gọi trên Facebook ), trình độ của một nữ thi sĩ ca sĩ mà nói vậy là chia sẻ tri âm rất nhiều với tôi đó. Lu Hà sẽ tiếp thục soạn hết thơ tình dài cho vào chùm cho ngăn nắp. Mới soạn đến chùm 70 thôi. Khả năng phải là 150 hay 160 chùm mới xong? Cô Truc Hoang Le cứ thong thả nhẩn nha thưởng lãm chắc còn nhiều bài buồn nẫu ruột ra. Phần những chùm thơ ngắn dài không quá 22 câu tôi đã soạn xong rồi cô ạ.
Vũ Hoài Trang: Thời gian tàn phá nhan sắc thật khủng khiếp
Lu Hà: Kiếp Sau
cảm xúc từ tấm ảnh ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang
Kiếp sau ta lấy Hoài Trang
Chính cung hoàng hậu dịu dàng thiết tha
Chủ hôn đã có Hằng Nga
Nhân duyên tiền kiếp gốc đa cuội hầu
Thơ Anh Viết Cho Em
Tri ân Trần Thu Hà ngâm thơ
Thơ anh viết em ngâm là đủ
Trái tim hồng nhắn nhủ sầu thêm
Cửa lòng hé mở trăng thềm
Hàng Nga sõng sượt say mềm giăng tơ