Ông Bạn Ca Sĩ Sợ Gì Kia Chứ ?
Nào ai lấy mất của ông?
Hai tay giữ chặt trái hồng đào tiên
Long lanh ánh mắt thề nguyền
Quyết tâm bảo vệ thuyền quyên suốt đời
Thiên thần cũng phải mỉm cười
Xôn xao thiên hạ lả lơi dáng chiều
Đông Ngô xưa có hai Kiều
Việt Nam chi kém mĩ miều tuyết băng
Đào nguyên lạc lối thiên đàng
Cung Nga xao xuyến dịu dàng nước mây
Càng nhìn càng ngắm mà say
Giai nhân tứ hải ngất ngây vì tình
Lu Hà sầu thảm phận mình
Kiếp nào thỏa ước lưu linh điệp hồ
Thơ đề lá thắm hững hờ
Lênh đênh sóng nước bến bờ nào đây?
Đào tiên hai trái đắng cay
Hận người giữ chặt mâm đầy thịt xôi
Trùng dương xa tận chân trời
Hàng thông réo rắt chơi vơi biển gào…
cảm tác từ một bức ảnh một cô gái và bạn trai đăng trên mạng
Facebook
4.3.2014 Lu Hà
Phản Hồi Của Mai Yến Vy: Hà Lu....thứ 1 e kg thích a dùng
những từ ngữ thơ văn của a .....hai trái đào tien j đó...nghe kg lọt lo tai
rùi...thứ 2 a ấy kg phải bạn trai của e....e đã delete " xóa" cái
comment hồi nãy của a vì kg thích...bây giờ còn viết dài hơn....e viết lại cho
a đọc xong sẽ xóa cả 2 ....nếu có comt trên hình ảnh của e hay bất cứ cái j
trong trang fb của e, thì xin hãy dùng từ nhã nhặn , lịch sự....nghe thanh
nhã...cám ơn a nhiều....
Lu Hà Trả Lời: Bởi vì Yến Vi có gan đăng tấm hình đó lên lại
không có gan nhận thơ từ cảm xúc ngôn ngữ . Mai Yến Vy phải học và nên biết:
thơ như một bức tranh miêu tả. Trong thơ có tranh có hình tượng, người xem
tranh xem ảnh cũng thi hứng thành thơ. Đọc thơ mà biết được bức họa đó vẽ gì.
Thơ là một bức tranh của tâm hồn không màu tự cảm mà ra. Bải thơ này vẫn có giá
trị nhân văn. Nhưng vì Yến Vi đã yêu cầu, Lu Hà tôi sẽ bỏ chữ Mai Yến Vi đi
nhé. Còn Mai Yến Vy xóa cũng không sao, nhưng bài thơ đã ra đời vì thi nhân cũng
phải động não suy tư mới làm được. Nhiều người muốn viết muốn tả chân như thế
dù cho có tu mấy kiếp cũng không làm được, chớ có coi thường là dâm tục dâm
đãng. Người đời bình thường, Lu Hà tôi tin cũng khó viết được huống chi cảm thấy
là dung tục. Được Yến Vi cứ xóa không sao vì Lu Hà tôi là một người phóng
khoáng, lãng mạn, vô tư có tâm hồn thi sĩ sĩ siêu thăng vượt thời gian và không
gian. Những suy tư của Lu Hà hôm nay có lẽ chờ thế kỷ 22 may ra mới được chấp
nhận cảm ngộ ra đó.